Ong xa la trung khuyển review năm 2024

Trịnh Thâm đi theo vào, ánh mắt nhìn trừng trừng vào tay hai bà phụ huynh, chợt mất hứng, thẳng tắp nhìn chằm chằm.

Theo bản năng buông ra, hai phụ huynh mới phục hồi lại tinh thần, người đàn ông sau lưng Trạng Nguyên này là ai, sao lại dọa người như vậy?!

Trịnh Thâm vừa nhìn về phía chủ nhiệm, đối phương đã lui về phía sau từng bước: Vị này là...

Miêu Miêu cười: Anh tôi, có chút lo lắng cho tôi.

Liếc nhìn mặt bánh bao mềm mại của Miêu Miêu, chủ nhiệm ra vẻ đã hiểu.

Vốn chủ nhiệm muốn hàn huyên cùng Miêu Miêu một chút, bởi vì cô có người anh trai ‘không dịu dàng tý nào’, nên đã bỏ qua ý định này.

Cô Hồ, dẫn Miêu Miêu đi xem học sinh mà em ấy sẽ dạy đi.

Được. Tuổi cô Hồ này cũng nhỏ, nhếch môi cười với cô, thoạt nhìn rất ngọt và đẹp.

Thân thiết bước lên khoác tay Miêu Miêu: Miêu Miêu, em đi theo chị đi.

Tầm mắt chuyển đến Trịnh Thâm, khẽ mỉm cười: Chào anh.

Ừ. Không mặn không nhạt đáp lại, cô giáo Hồ này cứ tiếp tục nói chuyện với Miêu Miêu.

Hóa ra cô ta tên là Hồ Nghiêu, năm nay mới vừa ngoài 20, là học sinh đại học ngoại địa, kỳ này nghỉ nên tìm việc dạy thêm, dạy tiếng Anh cho học sinh.

Đúng rồi, Miêu Miêu? Em là Trạng Nguyên khoa học tự nhiên à?!

Miêu Miêu lúng túng cười cười, đối phương hồn nhiên không thèm để ý, tiếp tục nói về kết cấu sắp xếp trong này.

Qua mấy phòng học, lại đến một phòng, Hồ Nghiêu đẩy cửa ra, bên trong có mười mấy học sinh tiểu học.

Nhỏ vậy sao? Miêu Miêu giật mình.

Hồ Nghiêu nhíu mi: Không nhỏ, không thể để trẻ con thua từ điểm xuất phát? Hay nói, đây không phải do có chiêu bài vàng là em sao, người nhà chịu tốn tiền cho con, vì đi theo Trạng Nguyên, tiền này cũng đáng.

Cuối cùng câu kia đè bên cạnh lỗ tai Miêu Miêu nói, ánh mắt Trịnh Thâm đột nhiên sắc bén.

Các em, đây là cô mới của các em, cô giáo Miêu Miêu, sau này sẽ do cô ấy hướng dẫn bọn em, nhất định phải kính trọng cô giáo nhé.

Vài đứa trẻ líu ríu, cười gọi cô: Cô giáo Miêu!

Miêu Miêu, không phải là mèo sao?

Cô chỉ cười, càng cười càng ngọt, mấy học sinh chợt không thế nào kháng cự lại cô, có người thật sự có thể chỉ bằng một nụ cười, đã có thể lấy được thiện cảm.

Miêu Miêu mặt bánh bao, cười lên vô cùng thoải mái, mặt mày cong cong, lộ ra hai hàm răng chỉnh tề.

Thoạt nhìn trong lòng đã thoải mái, ấm áp.

Nụ cười của Hồ Nghiêu cứng ngắc, lập tức lại tươi cười: Cô Miêu, em ở đây với bọn nhỏ đi, chị có việc bận phải đi trước nhé.

Trong một cuộc phỏng vấn dành cho doanh nhân thành đạt trên thương trường được truyền hình trực tiếp.

[Danh sách những người giàu nhất mới ra lò của Trung Quốc, doanh nhân gây dựng sự nghiệp bằng hai bàn tay trắng, tổng giám đốc công ty XX – Trịnh Thâm?]

MC: “Xin hỏi tổng giám đốc Trịnh gây dựng công ty đạt được thành tích vô cùng phi thường, có bí quyết gì không?”

Trịnh Thâm: “Nói chung đám tình địch chính là động lực của tôi.”

Đám tình địch: “???”

MC: “Ý tổng giám đốc Trịnh là?”

Trịnh Thâm: “Dám để cô nhóc béo đặt mông ngồi lên người.”

MC mỉm cười: “Tổng giám đốc Trịnh thật biết nói đùa, phu nhân ngài đâu có giống với miêu tả của ngài đâu, ngài nói vậy không sợ phu nhân tức giận sao?”

Nghe vậy, Trịnh Thâm nhẹ nhàng thở dài một hơi.

“Ông đây chỉ muốn cô ấy luôn béo lùn mập mạp thôi!! Ai biết cô ấy càng ngày càng gầy, càng ngày càng đẹp!!!”

Thuộc thể loại truyện ngôn tình hiện đại, Ông Xã Là Trung Khuyển có nội dung hấp dẫn xoay quanh Miêu Miêu hơi ngượng ngùng, cô cũng không phải cố ý, trước kia thật sự không ăn nhiều như vậy mà!

"Chẳng qua... Miêu Miêu, có phải cậu gầy rồi không?"

Điểm đó Trịnh Thâm mẫn cảm hơn Trình Nhuế, anh càng quen thuộc với Miêu Miêu hơn, những người khác thấy Miêu Miêu, nhìn sao cũng cảm thấy cô rất mập.

Chỉ có Trịnh Thâm cảm thấy cô vừa tầm, cho nên nếu gầy sẽ có thể rõ ràng cảm giác được.

Tô sườn hầm, Miêu Miêu ăn xong một chén, lo lắng nhìn cô ấy.

"Sao thế?" Miêu Miêu bưng chén, hơi nghiêng đầu.

Cô thật sự gầy! Cằm ba tầng biến thành hai tầng rồi kìa!

"Có phải em ăn không ngon không?"

Miêu Miêu sửng sốt, hai mắt to tròn ngơ ngác nhìn anh: "Vẫn ăn ngon."

Trịnh Thâm không nói gì, nghĩ rằng, học cấp ba thật sự mệt như vậy sao?

Học kỳ sau của cấp ba, mỗi tuần bọn họ đều cho nghỉ một ngày, còn có đủ loại bài tập về nhà. Tốc độ làm bài của Miêu Miêu tương đối nhanh, tối thứ bảy đã xong hết, chủ nhật có thể làm việc khác rồi.

Hôm nay Trịnh Thâm không muốn đi làm, thời gian anh và ‘vợ’ ở chung quá ít, bóp tim gãi phổi, nhưng lại không dám quấy rầy cô học tập.

"Miêu Miêu, em muốn đi đâu?" Vừa rời giường, chỉ thấy Miêu Miêu như muốn đi ra ngoài. Cùng đọc miễn phí truyện hay và cho cảm nhận các bạn nhé !

                                          
Tên truyện: Bạn trai của tôi là trung khuyển

Tác giả: Tống Cửu Cận

Số chương: 70 chương + 2 ngoại truyện

Nhân vật chính: Thẩm Lạc Dương - Hứa Kiều

Thể loại (Theo ý kiến mình): Nữ truy, sủng, hài hước

Edit: Tử Đằng viên

Link đọc: https://moctudang.wordpress.com/ (Link đọc dưới cmt)

----Văn án----

Nếu nói đến người Hứa Kiều ghét nhất đáp án chính là người đàn ông có hai nhân cách sống dưới lầu nhà cô.

Nhưng điều mà Hứa Kiều chưa từng nghĩ đến là người đàn ông đó lại sủng cô đến tận trời.

-Vở kịch nhỏ-

Ngày nọ, Hứa Kiều tắm rửa xong, trên người cô đang mặc áo sơ mi của đàn ông, vừa đưa tay lên vén một lọn tóc vừa nhìn người đàn ông ngồi trên ghế sofa nói: " Này, soái ca, có hẹn sao?"

Người đàn ông đặt quyển tạp chí quân sự trên tay xuống, lướt ánh mắt nhàn nhạt nhìn cô một cái: "Không có". Sau đó đứng dậy, kéo kéo cà vạt, bước chân vững vàng đi nhanh đến bên cạnh cô: "Ngày khác không được sao?"