Không chỉ là con gái, mà còn là ế nữa. Có nhiều khi cảm thấy mọi việc "xì trét" như phát điên lên. Mà ức chế nhất là không có nơi để chia sẻ, vì bạn đồng trang lứa và kém trang lứa cũng đã có gia đình, hoặc có người yêu, nơi người ta dành sự cảm thông chia sẻ không phải cho mình nữa.Là con gái, trước khi cô ấy 25 tuổi, mọi thứ đều tươi đẹp. Có công ăn việc làm, có sức khỏe và hài lòng với những gì xung quanh. Khi 27 tuổi, mọi thứ dường như nhìn cô với ánh mắt xét nét hơn. Cái bình thường của tuổi 25 bỗng trở thành bất bình thường của tuổi 27. Cái bình thường ở tuổi này, hẳn là phải có một gia đình riêng, hoặc là có tý chức tước quyền hành. Lúc đó người ta sẽ nói: "27tuổi, công việc bình thường, ổn định là được rồi, còn dành thời gian chăm sóc con cái". Hoặc: "27 tuổi rồi, phấn đấu công việc ít thôi, để dành thời gian mà lo chuyện chồng con gia đình"... Dẫu sống là vì bản thân mình, không phải là vì thiên hạ, có bài cười trừ đem ra dùng mãi riết rồi mà người ta vẫn chưa chán.Là con gái, nghĩa là phải để ý nhiều thứ, học đủ thứ "con gái không được thức đêm ngủ ngày, chè hâm lại, gái ngủ trưa", "con gái là thứ gì cũng phải biết làm", "con gái là phải học ăn học, học nói, học gói, học mở", "con gái là phải là ăn trông nồi ngồi trông hướng"... và rất nhiều thứ khác con gái phải làm- phải biết. Thực ra các cụ dạy rất phải, rất chí lý, nhưng đôi khi cái sự vượt qua khuôn phép, bất luận là do vô tư hay cố ý đều bị cộp một cái mác: "Bảo sao 27 tuổi mà ế!", "Có biết câu "Giàu vì bạn, sang vì vợ" là gì không? Đừng để sau này chồng nó xấu hổ vì mày"....Là con gái, nghĩa là mọi quy chuẩn đều khắt khe hơn đàn ông, con trai. Cái thời của những cô 27 tuổi, tỷ lệ đàn ông con trai vẫn ít hơn con gái, nên gái người ta dạy " là con gái phải khôn- khéo- ngoan mới lấy được chồng, còn gái chưa được thế thì tiếp tục rèn luyện và phát huy"?!Là con gái,....Mà tuổi 27, người ta không dùng từ "con gái" nữa rồi dù muốn hay không? Chính xác hơn phải là "phụ nữ".Nói cho cùng, sinh ra làm thân con gái đã nhiều đa đoan, vừa nhỏ bé, vừa yếu đuối, vừa vụng dại, nên cần lắm một sự cảm thông, nâng niu, trân trọng....