Có mấy cách mở rộng thành phần chính của câu
Hay nhất
Câu mở rộng thành phần có thể là mở rộng chủ ngữ hoặc vị ngữ. Chủ ngữ ( hoặc vị ngữ ) của câu là 1 cụm DT, cụm ĐT hoặc cụm TT, trong đó phần phụ ngữ có hình thức giống 1 câu đơn, đc gọi là cụm C - V ( chủ - vị ).
Thành phần chính của câu là những thành phần bắt buộc phải có mặt để câu có cấu tạo hoàn chỉnh và diễn đạt được một ý trọn vẹn. Thành phần không bắt buộc có mặt được gọi là thành phần phụ. \( \underbrace{\text{Chẳng bao lâu,}}_{TPP} / \underbrace{\text{tôi trở thành một chàng dế thanh niên cường tráng.}}_{VN} \)- Thành phần chính: "tôi đã trở thành một chàng dế thanh niên cường tráng". Thành phần này thông báo sự việc nhân vật "tôi" đã trở thành một chàng thanh niên dế cường tráng. Đây là sự việc nòng cốt của câu, là nội dung của câu. - Thành phần phụ: "chẳng bao lâu". Thành phần trạng ngữ chỉ thời gian. Đây là thành phần không bắt buộc phải có mặt, vì nếu lược bớt thì người đọc vẫn nắm được nội dung câu muốn thông báo.
Các thành phần chính của câu
1. Thành phần vị ngữ Vị ngữ là một trong hai thành phần chính của câu. 1.1. Đặc điểm của vị ngữ
Trong câu văn trên, vị ngữ nấu có khả năng kết hợp với phó từ chỉ quan hệ thời gian đang. Đây là vị ngữ trả lời cho câu hỏi Làm gì?. 1.2. Cấu tạo của vị ngữ Vị ngữ có thể là: Gió thổi. (vị ngữ là động từ) Chúng ta phải ghi nhớ công lao của các vị anh hùng dân tộc. (vị ngữ là cụm động từ) Cái xắc xinh xinh. (vị ngữ là tính từ) Bông hoa rất đẹp.(vị ngữ là cụm tính từ)
Em gái tôi tên là Kiều Phương. (vị ngữ là danh từ) Sách là báu vật không thể thiếu đối với mỗi người. (vị ngữ là cụm danh từ)
Ngày thứ năm trên đảo Cô Tô là \( \underbrace{\text{một ngày}}_{CN} / \underbrace{\text{trong trẻo, sáng sủa.}}_{VN} \) Cái anh chàng Dế Choắt, \( \underbrace{\text{người}}_{CN} / \underbrace{\text{gầy gò và dài lêu nghêu như một gã thuốc phiện.}}_{VN} \)
Mùi nước mưa mới ấm, ngòn ngọt, ngai ngái. Ánh trăng sáng vàng, ngọt lịm. 1.3. Số lượng của vị ngữ Câu có thể có một hoặc nhiều vị ngữ. Cho đến chiều tối, thuyền / vượt qua khỏi thác Cổ Cò. (Võ Quảng) \( \underbrace{\text{Tôi}}_{CN} / \underbrace{\text{bước qua ghế dài}}_{VN1} \) và \( \underbrace{\text{ngồi ngay xuống trước bàn mình.}}_{VN2} \) ( An – phông – xơ Đô – đê) 1.4. Vị trí của vị ngữ
Lom khom dưới núi tiều vài chú Lác đác bên sông chợ mấy nhà
Đoạn này,/ khá lắm, bác Tố ạ! Người / thì mớ ba mớ bảy, Người / thì áo rách như là áo tôi. Anh / mà cũng nói thế thì tôi biết tin ai.2. Thành phần chủ ngữ Chủ ngữ là một trong hai thành phần chính của câu 2.1. Đặc điểm của chủ ngữ
“Chợ Năm Căn nằm sát bên bờ sông, ồn ào, đông vui, tấp nập.” - Chợ Năm Căn là chủ thể, là tên của trạng thái, đặc điểm nằm sát bên bờ sông, ồn ào, đông vui, tấp nập. - Chợ Năm Căn trả lời cho câu hỏi Cái gì? Cái gì nằm sát bên bờ sông, ồn ào, đông vui, tấp nập? 2.2. Cấu tạo của chủ ngữ
Biển luôn thay đổi màu tùy theo sắc mây trời. (chủ ngữ là danh từ) Tôi dậy từ canh tư. (chủ ngữ là đại từ) Lao động là vinh quang. (chủ ngữ là động từ) Lười biếng là kẻ thù lớn nhất của thành công (chủ ngữ là tính từ) Chín là con số may mắn của tôi. (chủ ngữ là số từ)
Em gái tôi tên là Kiều Phương. (Chủ ngữ là cụm danh từ, có danh từ em gái làm trung tâm) Thiếu bánh chưng, bánh giầy là thiếu hẳn hương vị ngày tết. (Bánh chưng, bánh giầy) (Chủ ngữ là cụm động từ có động từ thiếu làm động từ trung tâm) Tốt gỗ hơn tốt nước sơn. (Chủ ngữ là cụm tính từ, có tính từ tốt là trung tâm)
Trong câu văn trên, chủ ngữ là cụm từ đẳng lập, bao gồm các danh từ có quan hệ đẳng lập với nhau.
2.3. Số lượng chủ ngữ
Câu văn trên chỉ có thành phần trạng ngữ chỉ thời gian, nơi chốn và thành phần vị ngữ. Tuy nhiên, người đọc vẫn hiểu được nội dung thông tin. 2.4. Vị trí của chủ ngữ
|