Chàng mù hóa ra em yêu anh review năm 2024

Ok, em đã đọc được rất nhiều lời có cánh về bộ phim “Hóa ra em rất yêu anh” (Crush) 2021, và em cũng đã speed run xong nó rồi, nên đây sẽ là một bài recap + phân tích + review vẫn siêu dài như mọi khi.

Vốn em cũng định take nó seriously và không review đùa nhây, nhưng phim ngôn tình Tàu thực sự không cho phép em được làm thế, vậy nên với em, đây vẫn là một bộ phim hài.

Review cà khịa vì tính em cà khịa, nhưng đây là cảm nhận chân thực của bản thân em, không đại diện cho chất lượng khách quan của bộ phim này. Các chị đọc với nhịp 2/4 rộn rã vui tươi nhé. Review có nhiều đầu mục, không quan tâm mục này thì next qua mục sau, không có vấn đề gì cả.

  1. Overview:

“Hóa ra em rất yêu anh” – Crush 2021 là một bộ phim ngôn tình hiện đại dài 24 tập, chuyển thể từ tiểu thuyết cùng tên (tên cũ là Khâm Hà Dĩ Kham) của tác giả Mộc Phù Sinh. Truyện đã được xuất bản ở Việt Nam dưới tên “Chàng mù, em yêu anh” năm 2013.

Chàng mù hóa ra em yêu anh review năm 2024

(Bìa sách xuất bản tại Việt Nam, truyện gồm 13 chương)

Phim có sự tham gia của hai diễn viên chính là Lâm Ngạn Tuấn vai Tô Niệm Khâm (Tô Niệm Cầm trong sách xuất bản) và Vạn Bằng trong vai Tang Vô Yên. Còn những diễn viên còn lại thì em không có ấn tượng sâu đậm nên xin phép không giới thiệu. Đánh giá sơ bộ là phim có độ dài vừa phải, nhịp phim chậm rãi, không quá máu chó (có gì máu chó trong truyện thì phim đã cắt đi rồi).

Chàng mù hóa ra em yêu anh review năm 2024

(Poster phim Hóa ra em rất yêu anh – Crush 2021 do Lâm Ngạn Tuấn và Vạn Bằng đóng chính)

  1. [SPOILER] Toàn bộ cốt phim:

Sơ lược thì phim kể về chuyện tình giữa cô gái Tang Vô Yên học chuyên ngành tâm lý và có đam mê với nghề phát thanh viên và chàng trai Tô Niệm Khâm khiếm thị nhưng đẹp trai và tài năng. Cốt truyện không thực sự mới lạ hay có gì quá đặc sắc, nhưng nó đơn giản và dễ chịu. Phần sau spoiler, để đọc spoiler, mời bấm vào dòng chữ dưới đây.

Toàn bộ cốt phim.

Nữ chính là sinh viên năm cuối chuyên ngành tâm lý học. Nhưng bạn này hem thích chuyên ngành mà học vì hai cụ bảo vậy. Bạn muốn làm phát thanh viên cơ, vì vậy bạn đi làm part-time ở một đài phát thanh, và có vào lấp chỗ hộ cho chị dẫn chính khi chị này bận. Vào khoảng thời gian này, nữ chính đang cảm thấy rất buồn bã vì biết chuyện cậu bạn thanh mai trúc mã Ngụy Hạo của mình lại yêu cô bạn thân hồi cấp 3 của cô – Hứa Thiến, dù rằng trước kia Ngụy Hạo có lằng nhằng với nữ chính. Nói chung là bối cảnh hơi mệt, em xem mệt, mà nữ chính cũng mệt, nên nữ chính trốn cậu bạn cũ và chạy ra công viên.

Lúc này, nam chính ngồi ở cái ghế đá bên cạnh. Nam chính bị khiếm thị từ khi mới lọt lòng, không mù hẳn mà là kiểu legally blind, có thể thấy vật thể di động lờ mờ trong vòng 1m, nhưng không nhìn thấy màu sắc. Đấy là nam chính bảo thế chứ phim xử lý vụ này tệ lòi. Trong phim, vision của nam chính như kiểu em – một người cận và loạn lòi – khi bỏ kính ra. Đúng ra để convincing hơn thì đoàn nên để nam chính chỉ thấy trắng đen, nhưng không, full color 🙂 Nam chính có nghề chính là viết bài hát, lấy nghệ danh Nhất Kim. Nhất Kim vô cùng bí ẩn, không ai biết thân phận của người này, kể cả giới tính. Nữ chính thì lại là fan cuồng của Nhất Kim.

Quay lại cái công viên, nữ chính ngồi xuống ghế đá, và, mặc dù bạn biết thừa bên cạnh có nhạc công violin đang biểu diễn, bạn quyết định làm một hành động cực kì hãm quần là đeo tai nghe lên và hát (lạc tông) rõ to. Nam chính thấy khó chịu nên quay qua nhìn nữ chính. Nữ chính thấy trai đẹp nhìn mình thì rén, chạy mất.

Sau đó có một cô hotgirl mạng bịa mình là Nhất Kim. Chị phát thanh chính ở đài nơi nữ chính làm việc mời nam chính đến phỏng vấn để loại bỏ hiềm nghi. Do chị này là đàn chị khóa trên của quản lý của nam chính nên nam chính đồng ý đi. Nữ chính đi làm gặp nam chính trong thang máy, phát hiện nam chính bị mù. Tới đây, em vẫn đang phân vân không biết có nên xem bộ phim này với một thái độ nghiêm túc không, vì mạch phim khá chậm, nếu xem nghiêm túc thì mệt và tốn nhiều thời gian hơn. Nhưng nữ chính khen mắt nam chính đẹp ghê, vậy là em biết cuộc đời là tấn trò đùa, bộ phim này cũng vậy. Từ đó, em tua những gì em cảm thấy không cần thiết luôn :)) and the story still makes perfect narrative sense, which also says a lot about what type of dramas it is.

Chàng mù hóa ra em yêu anh review năm 2024

(Có thể là bộ phận hắt sáng, có thể là nét diễn của nam chính, có thể là maybeline, nhưng ở phân đoạn diễn mù, khen mắt đẹp đúng là vô địch khiên cưỡng)

Nữ chính phải về giữa chừng vì không trốn được buổi phân công thực tập cuối khóa. Nữ chính tự xin đi đến trường cho trẻ em có nhu cầu đặc biệt. Tại đây, nữ chính gặp lại nam chính, và biết nam chính đang làm thầy giáo dạy chữ nổi cho các bé khiếm thị ở đây. Sau đó, nữ chính biết tên nam chính, nói chuyện, làm quen dần với nam chính. Nam chính cục và hay gắt, hay dạy dỗ nữ chính này kia về chuyện nữ chính sống quá ngây thơ và chả hiểu gì về trẻ em mồ côi khuyết tật (vì anh này chính là trẻ mồ côi khuyết tật). Qua một số tình tiết đẩy đưa, nữ chính cuối cùng cũng phát hiện ra nam chính là thần tượng Nhất Kim của mình. Từ đây, nữ chính bắt đầu bước đi trên hành trình đu idol.

Nam chính và nữ chính gần gũi nhau hơn nhờ việc chăm sóc một bé gái khiếm thị tên là Tiểu Vi. Sau khi Tiểu Vi được nhận nuôi, nam nữ chính đưa Tiểu Vi đi chơi ở công viên giải trí. Nữ chính tính hôn trộm nam chính mà bị nam chính phát hiện. Bấy giờ nữ chính mới biết nam chính không mù hẳn. Blah blah thả thính bonding các kiểu. Rồi lại sau đấy, nữ chính tỏ tình với nam chính, nam chính hỏi, “Tôi có gì hay mà thích?”. Câu đố này hơi mẹo, nữ chính chưa trả lời được ngay, cô viết một bài văn mắng nam chính, gửi cho đài FM mà nam chính hay nghe. Nam chính nghe được, suy nghĩ thật nhiều. Nữ chính đi nhậu với bạn, xỉn quắc cần câu, về nhà thì ốm. Nữ chính gọi điện cho nam chính, nam chính đến bế nữ chính lên bệnh viện, biết nữ chính bị sởi, anh bèn đưa nữ chính đến nhà mình. Nữ chính ở nhà nam chính mấy hôm, tính hôn trộm nam chính lần nữa thì bị nam chính phát hiện, nam chính bảo, “Là anh thì anh không bỏ qua 2 cơ hội đâu”. Họ hôn nhau và chính thức yêu nhau, nữ chính dọn vào ở chung với nam chính.

Chàng mù hóa ra em yêu anh review năm 2024

(Moment dễ thương, chemistry tốt, nét diễn không gây khó chịu)

Nam nữ chính yêu nhau, ngọt ngào các kiểu, có mấy chuyện linh tinh như chị phát thanh chính của nữ chính gây khó dễ với nữ chính vì chị này thích thầm nam chính, rồi thì chuyện nữ chính làm hòa với hai bạn cũ, hai bạn của nữ chính yêu nhau, vân vân mây mây. Mẹ nữ chính phản đối nam nữ chính yêu nhau vì nam chính vừa mồ côi vừa mù, bố nữ chính bất ngờ bị tai biến mạch máu não, ăn uống nói năng khó khăn, phải nằm liệt giường nhưng mẹ nữ chính giấu nữ chính. Có hôm nam chính nghe điện thoại hộ nữ chính, bắt máy của mẹ nữ chính, biết chuyện gia đình nữ chính không đồng ý cho nữ chính yêu mình. Anh có hỏi lại người yêu nhưng người yêu lại giấu. Trong một diễn biến khác, nam chính không chịu về nhà vì ngày xưa mẹ nam chính chết lúc nam chính 6 tuổi, bố nam chính bỏ mặc nam chính, bố nam chính đã cưới đến bà vợ thứ 3, bà thứ 3 còn là bạn nam chính, bây giờ bố nam chính bị ung thư gan, đang chờ thay tạng. Phức tạp gớm.

Vì chuyện nam chính giấu quá khứ của mình với nữ chính, họ cãi nhau một trận to, nữ chính bỏ về nhà ngoại ủa lộn về nhà trọ. Tức nhau độ mấy hôm, nam chính lên đài phát thanh tìm nữ chính, lại làm lành. Nam chính dự lễ tốt nghiệp của nữ chính, một hôm ở nhà, nam chính cầu hôn nữ chính, nữ chính không nói gì nhưng nói chung cũng ngầm đồng ý.

Những tưởng đời họ sẽ tiếp tục sóng yên bể lặng, nào ngờ phim đã đi được nửa chặng đường nên phải bắt đầu ngược nhau cho đủ KPI. Ngay từ tập 13, biến cố từ gia đình hai bên khiến căng thẳng gia tăng trong mối quan hệ của hai người. Đỉnh điểm xảy ra khi mẹ kế của nam chính đến tận nhà nam chính, chọc nam chính cú lên. Cùng lúc này, nữ chính phát hiện bệnh tình của bố mình, cô bèn quay về nhà dọn đồ về gấp để chăm bố. Nam chính đang trong cơn cay cú, tưởng em yêu bỏ mình về vì gia đình không cho phép, chê mình mù lòa mồ côi các kiểu. Nam chính bảo em không được về, nữ chính bảo em phải về, anh không tin thì em về lấy hộ khẩu lên đây bọn mình cưới nhau luôn. Nam chính bảo đếch cần thương hại, vung tay làm vỡ khung ảnh chứa ảnh chụp chung hai đứa hôm tốt nghiệp. Nữ chính khá cáu, nhặt ảnh và bảo nam chính, anh cứ thế này em mệt mỏi lắm. Cha chả.

Nữ chính về quê chăm bố. Trên thành phố, bệnh tình của bố nam chính cũng trở nặng, nam chính không ăn không uống. Dì kế kiêm quản lý của nam chính gọi điện cho nữ chính, kêu nữ chính lên thành phố khuyên bồ. Nữ chính, lúc này đã nguôi ngoai và thấy bố mình ổn định, bèn tất tả lên thành phố để khuyên anh bồ. Lúc gặp bồ, bồ lại nói mát nữ chính mấy câu. Thật cái tình, sau quá nhiều áp lực bao nhiêu ngày qua, nữ chính đã chịu hết nổi cái nết của nam chính nên cũng vặc lại rồi bỏ về nhà trọ uống rượu say khướt. Trong lúc nữ chính say xỉn và ngủ thiếp đi, bố nữ chính qua đời. Mẹ nữ chính không liên lạc được với nữ chính. Khi nữ chính thức dậy thì đã là hôm sau. Nhận được hung tin, nữ chính vội xông xuống để về quê tang bố. Nam chính xuất hiện tính xin lỗi và giải thích. Đến giờ phút này thì không bồ bịch con của nợ gì nữa, nữ chính phán tôi ghét anh lắm rồi, tôi không bao giờ muốn gặp lại anh nữa. Thế là chia tay.

Sau đấy chúng ta có 1-2 tập exposition, giải quyết các subplot ví dụ như hai người bạn của nữ chính quyết định lấy nhau, giải quyết các vấn đề gia đình công việc, nữ chính và bạn cùng phòng trọ bị nhốt trong thang máy, nhưng cuối cùng được cứu ra, nữ chính về quê ở với mẹ, mẹ nữ chính bị hoang tưởng bố nữ chính vẫn còn sống trong năm đầu tiên. Về phần nam chính, anh làm hòa với gia đình (ở một mức độ nào đấy), phẫu thuật chữa mắt, viết một bài hát tên là “Hóa ra anh rất yêu em”, thường xuyên gửi cho đài đặng nữ chính nghe được. Anh rời khỏi giới viết nhạc, thừa kế gia nghiệp. Ba năm trôi qua, nam nữ chính đều lên đời di động mới… à ý em là đều thay đổi. Nữ chính vừa học cao học vừa làm phát thanh viên, cộng thêm giúp đỡ trẻ tự kỷ ở quê, nam chính trở thành chủ tập đoàn lớn. Vậy là motif nam chính khuyết tật kết thúc, chuyển qua giai đoạn tổng tài bá đạo yêu tôi.

Nam nữ chính gặp nhau trong một lần nữ chính đi xem mắt, còn nam chính đi công tác. Ngay lúc nghe được giọng nữ chính, nam chính đã nhận ra em yêu của mình ngay. Anh xông vào phá bĩnh, nhưng lúc nữ chính hỏi thì anh lại quạu rồi bảo “Tôi chả đến tìm cô đâu, không có cô tôi sống cũng rất tốt”. Nam chính đưa nữ chính cái danh thiếp, thấy nữ chính ném card vào thùng rác, nhưng lại không thấy đoạn nữ chính nhặt lại cái card. Tiếp sau đó là màn theo đuổi vợ quen thuộc, đeo bám, gặp gỡ, hôn trộm, ghen tuông, “em đừng hòng yêu người khác” mà chúng ta đã quá quen. Được cái chemistry cặp này tốt nên xem cũng thú zị lắm.

Chàng mù hóa ra em yêu anh review năm 2024

(Tuyển tập “Nếu bạn đẹp trai và giàu thì đấy không phải là quấy rối thể dục” và 120 câu văn mẫu hay được sử dụng trong ngôn tình)

Chi tiết bỏ qua, chuyện chỉ thực sự đi đến thay đổi khi dì bé của nam chính tiết lộ cho nữ chính là nam chính luôn ngầm bảo vệ và giúp đỡ nữ chính suốt mấy năm qua. Nữ chính lại đi nhậu xỉn. Tới đây thì tôi khá là chắc kèo rằng con phim này quảng cáo bia. Nhậu – mang lại cho bạn những bước tiến tích cực trong mối quan hệ với bồ. Nữ chính gọi điện mắng nam chính, nam chính đến bốc nữ chính về, hai người làm lành, lại yêu nhau. Nữ chính dắt nam chính đi ra mắt bạn bè, cả hai lại say rượu. Nữ chính bứng nam chính về nhà mình ngủ một đêm, sáng hôm sau bị mẹ nữ chính phát hiện. Mẹ nữ chính cuối cùng cũng đồng ý để nam nữ chính yêu nhau. Nhậu – vì một tương lai có vợ. Nhậu, nhậu nữa, nhậu mãi. Xỉn thì ngủ.

Đến Giáng Sinh, nữ chính lên thành phố tạo bất ngờ cho nam chính. Nam chính cầu hôn lần 1, nữ chính không đồng ý vì cầu hôn không lãng mạn. Tết 2 người cùng về quê nam chính, nam chính cầu hôn (vẫn kiểu không lãng mạn) lần 2, nữ chính đồng ý. Trong dịp này, bạn của nữ chính tiết lộ với nam chính là thật ra bạn cùng chỗ trọ với nữ chính đã chết 3 năm trước khi 2 người bị kẹt trong thang máy, nhưng nữ chính mắc hoang tưởng nên tự huyễn hoặc mình là bạn thân còn sống. Nam chính biết vậy, bèn giả vờ là mắt mình yếu đi để dụ nữ chính lên thành phố ở chung với mình, tiện hai đứa chăm sóc cho nhau. Nam nữ chính làm lễ cưới, nam chính hay có những thủ tục kì quặc sau khi kết hôn, xem cũng hài hài. Anh này còn ghen với cả trẻ con. Rồi một thời gian sau đấy nữ chính có thai. Nam chính tự dưng bị lộ thân phận là Nhất Kim. Nữ chính bị stress nên động thai phải vào viện, nam chính theo vào. Trong lúc hôn mê, nữ chính chào tạm biệt hình bóng người bạn thân mà cô hay bị ám ảnh. Khi tỉnh dậy, cô hỏi nam chính là con của họ có khỏe không, nam chính đáp rằng con rất khỏe. Lại mấy năm sau, nam chính, nữ chính và con gái cùng đi dạo với nhau. Hết phim.

Chàng mù hóa ra em yêu anh review năm 2024

  1. [SPOILER] So sánh cốt phim và cốt truyện gốc:

Như mọi lần, em sẽ tìm hiểu source material để xem những gì tương đồng, những gì thay đổi, thay đổi là tốt hay xấu, tích cực hay tiêu cực. Dưới đây là spoiler về sự khác biệt giữa hai phiên bản.

So sánh phim và truyện.

Về cơ bản thì phim theo rất sát truyện, từ dòng đầu tiên đến dòng cuối cùng, nhưng có thay đổi một chút. Tên nhân vật đều giống nhau cả, nhưng nếu đọc bản sách xuất bản thì sẽ thấy tên nam chính được dịch là Tô Niệm Cầm, tên bạn của nữ chính được dịch là Hứa Tây chứ không phải Hứa Thiến. Nói chung em có tra đấy, và cũng không rõ lắm tại sao lại là Cầm với Tây. Vì tên nam chính có âm Nôm là “Khâm” và “Câm”. Cách lý giải tốt nhất mà em nghĩ được có lẽ là tên của nam chính là chữ khâm trong khâm liệm, nên nghe xúi? Chuyển qua thành Cầm cho giống Tình (vì mẹ nam chính chọn cho nam chính cái tên đọc gần giống Niệm Tình)? Hứa Thiến – Hứa Tây cũng tương tự. Các âm được phiên ra thành “thiến”, “phân”, “đái” rất ít được sử dụng trong văn bản dịch, vì nó nghe bậy bậy. Việc thay đổi tên nhân vật hoặc tên riêng địa danh thành một chữ khác “ít liên tưởng hơn” không phải là hiếm trong lĩnh vực dịch thuật, nhất là với các đầu sách cho trẻ em và thanh thiếu niên. Bản dịch sách này em đọc thấy cũng ok, khá hơn nhiều bản trong thời gian gần đây.

Ok moving on, các tuyến nhân vật trong phim hầu như tương đồng với truyện, một số bị đổi giới tính nhưng cũng chả quan trọng. Hai người bạn Ngụy Hạo – Hứa Thiến của nữ chính được gia tăng đất diễn, trở thành đôi phụ (tuy cũng cắt đất tại giữa phim vì thực ra chẳng có gì nhiều để bàn). Trong truyện, nữ chính còn có một người bạn thân học cùng khoa tên là Lộ Lộ. Khi lên phim, nhân vật này đã bị cắt đi, đất diễn của nhân vật này được chia đều cho 3 người bạn còn lại của nữ chính là Ngụy Hạo, Hứa Thiến và Trình Nhân – người bạn cùng phòng trọ đã chết của nữ chính. Ngoài ra, nhân vật Trình Nhân cũng được thay đổi đi một tí. Trình Nhân trong truyện chết từ năm nữ chính học đại học năm 3, nghĩa là trước khi truyện bắt đầu. Trình Nhân trong phim chết sau khi nữ chính tốt nghiệp đại học. Nghĩa là đến nửa cuối phim nữ chính mới bị bệnh hoang tưởng. Cá nhân em đánh giá chi tiết Trình Nhân trong phim và truyện đều vớ vẩn, bỏ đi cũng chẳng thay đổi gì cốt truyện, nhất là khi nó được giải quyết rất trớt quớt, không tới nơi tới chốn. Cho vào để thấy cả 2 nhân vật chính đều broken hay gì? Trong truyện giải quyết đoạn tạm biệt Trình Nhân – kết thúc ám ảnh tâm lý tốt hơn một chút, lên phim thì chắc “sau kiến quốc không được thành tinh” nên để đúng 1 câu tạm biệt rồi thôi. Rõ bực mình.

Hình tượng nam chính trong phim có nhiều phân đoạn hơn, nhưng do cách thể hiện chưa chín nên đọc truyện sẽ thấy giải thích rõ hơn tại sao nam chính lại hành động như A vào lúc B. Dù giải thích vẫn thiếu logic nhưng thôi méo mó có còn hơn không. Đoạn máu chó: [nam chính và mẹ kế ngày xưa yêu nhau, mẹ kế chỉ coi nam chính là cái bóng của bố nam chính, thực ra yêu bố nam chính, nữ chính sau này luôn lấn cấn vụ nam chính yêu mình hơn hay yêu mẹ kế hơn] đã được lược bỏ trên phim. Lạy chúa, đầu 2010s các chị tác giả viết thế người đọc còn thấy thương và xót, chứ bối cảnh 2021 mà có tình tiết này thì thực sự rất là rùng mình. Cắt là phải đạo, cảm ơn đã cắt.

Nữ chính vốn không phải là fan lâu năm của Nhất Kim, mà vào truyện mới bắt đầu làm fan cứng. Trong truyện cũng không mô tả quá nhiều về trường cho học sinh khiếm thị hay những chuyện nữ chính làm sau này, lên phim thì nhiều hơn. Cuối truyện, nữ chính trở dạ thì mới đau bụng vào phòng mổ, còn trên phim thì nữ chính vào viện ngay giai đoạn đầu của thai kì. Nó không có được hợp lý lắm.

Phim này có nhịp phim không đồng đều, thiếu mạch lạc ở một số chỗ và logic đôi khi ra chuồng gà ngồi. Nhịp phim vốn chậm, nhưng tập cuối bị đẩy khá nhanh, khiến nó không có cảm giác của một tập cuối lắm, nó thiếu cao trào, hoặc phải nói là cao trào rất yếu. Việc kéo dài sự sống cho Trình Nhân là một quyết định không được suy xét kỹ, vì nó sẽ tạo sự thiếu mạch lạc cho câu chuyện, ví dụ có những đoạn trong truyện chỉ có mình nữ chính là vì Trình Nhân đã chết, nhưng lên phim tự dưng có những khoảng nữ chính tự dưng ở một mình dù Trình Nhân còn sống.

Để đánh giá cốt truyện thì em sẽ đánh giá là “tác giả muốn đột phá, nhưng thiếu tầm, nên lại về trong hộp”. Muốn nam chính tật nguyền, nhưng lại tật nguyền theo kiểu đẹp lòi, rồi chữa khỏi cho người ta thành tổng tài bá đạo. Muốn nữ chính học tâm lý và mắc bệnh tâm lý, nhưng không tìm hiểu, không có kiến thức, xử lý không đến nơi đến chốn, cứ vung một số từ chuyên ngành vào tỏ vẻ thâm sâu, dẫn đến nữ chính trở thành một người ngây thơ, không hiểu tâm lý người khác, toàn để người ngoài ngành phân tích tâm lý nam chính hộ, dù phim và truyện luôn rao giảng là nữ chính có điểm số cao, học giỏi, giúp đỡ được mọi người. Muốn nói đến các khía cạnh cơm áo gạo tiền của đời sống, nhưng nhét vài câu triết lý qua loa vào rồi bỏ đi. Kết luận lại, không có gì nổi trội, hơi kiểu try hard. Nhưng thôi, công bằng mà nói, phân tích logic trong một đầu truyện ngôn tình hoặc đam mỹ thì hơi quá đáng, vì hầu hết thể loại này viết chơi chơi, viết half-assed, nên cũng đành chịu vậy. Em cũng chẳng định phân tích và chỉ trích nó làm gì, nhưng chắc em kỳ vọng hơi cao vì mọi người hay tâng bốc nó logic lắm, xúc động lắm. Aizzz. Truyện đọc cũng được nha mọi người.

Nếu muốn tiếp cận phim, thì việc đọc truyện không thực sự quá cần thiết, vì 2 cái rất giống nhau, nhưng nếu muốn tìm hiểu thêm về diễn biến tâm lý của nam nữ chính thì có thể đọc thử. Thời điểm đọc thì không quan trọng lắm, trước hay sau khi xem phim đều được, coi như củng cố ký ức haha.

  1. Diễn xuất:

Diễn xuất trong phim này nhìn cũng dễ chịu, nam nữ chính nam nữ phụ không thực sự đột phá gì nhưng xem cũng ổn. Người diễn tốt nhất có lẽ là bố mẹ nữ chính, em thấy phân đoạn bố nữ chính bị bệnh xem khá xúc động.

(Nam nữ chính, với em thì không đẹp nghiêng nước nghiêng thành, nhưng đi thành đôi thì hợp)

Lâm Ngạn Tuấn diễn còn hơi gồng, may là đoạn mù thì mắt vốn vô hồn sẵn nên thôi không sao cả. Nhưng nét diễn của bạn này nói chung cũng được, dù thể hiện cảm xúc buồn hay tức giận còn yếu, đặc biệt là tức giận. Sau khi sáng mắt thì Lâm Ngạn Tuấn diễn có hồn hơn (duh), nhưng thi thoảng mắt vẫn không có điểm sáng, không có tiêu cự, trông hơi giống thời còn mù=))))) Thực ra do artistic choice nên mù trong phim này là kiểu mù có mắt rất đẹp, không xoay loạn tròng hay lác như một số kiểu mù khác, có lẽ vì đây là nam chính=)))))) Bạn này có cố gắng để diễn mù, nhưng xem phim sẽ thấy đôi khi bạn hành động như người mắt sáng, ví dụ như đi quá nhanh, ví dụ như đón bắt mọi thứ rất chuẩn xác, ví dụ như khua gậy kiểu ngốc nghếch=)))))) Nhưng thôi, xem phim ngôn tình thì chả có yêu cầu gì nhiều. Bị cái này buồn cười lắm, sau khi làm tổng tài, skill mà nam chính sử dụng nhiều nhất là đứng bật dậy. Đến lần thứ 2-3 nam chính đứng bật dậy, ghế giật về đằng sau, thì em buồn cười lắm rồi=)))) Các chị cứ ngồi mà đếm đi, bét ra cũng phải được xấp xỉ 7-8 lần=)))))))

Vạn Bằng diễn tốt hơn Lâm Ngạn Tuấn, not by much nhưng nói chung là hơn, hoặc có thể do nhân vật không quá bó buộc. Vạn Bằng diễn kiểu nhí nhảnh cá cảnh này không bị quá lố, có duyên, trông hợp lý hợp tình. Tuy lúc khóc và tâm trạng chưa tới lắm, nhưng nhìn chung có cố gắng, cũng ổn. Em không thực sự tìm ra điểm gì quá yếu hay quá buồn cười về nét diễn của nữ chính, họa hoằn là đoạn hát hơi quá đáng, say rượu trông hơi lố, nhưng trong khuôn khổ chấp nhận được nên cũng oke.

Cái chính ăn điểm của phim này là tương tác giữa nam nữ chính thực sự tốt, mang lại cảm giác thân thiết, dễ chịu. Từ đoạn yêu nhau trở đi là hai bạn rất dễ thương, đáng yêu vòn huhuhu nếu chemistry không tốt chắc em không trụ được hết 24 tập đâu=))))

Chàng mù hóa ra em yêu anh review năm 2024

(Bạn trai bạn gái mặc đồ đôi đi rạp xem phim mà bạn trai ngủ luôn trong rạp lol :))))

Các nhân vật phụ phim này em chẳng có ấn tượng mấy với ai, bố mẹ nữ chính diễn ổn nhất, còn biệt đội bạn bè của nữ chính, quản lý của nam chính thì bình thường đến mức không thể bình thường hơn. Không ai hay đặc sắc, không ai tệ đặc biệt, nhìn chung hài hòa. Phim này được cái diễn viên không lố lăng, không dramatic quá đáng, nhưng điều ấy có nghĩa là nó cũng… đến thế thôi=)))))

  1. Quay phim, ánh sáng, bối cảnh:

Phim này quay khá được, ít nhất là máy tốt, bokeh bung bét=)))))))) Color grading cứ xám xám, nên có đoạn nữ chính mua cho nam chính cái áo hồng mà qua filter của đoàn lại thành màu trắng trắng. Cảnh phim thì không có nhiều lắm, cũng không xấu đâu, bình thường.

Phim này hiện đại nên không có CGI gì cả. Phim có cố gắng trong việc sử dụng các loại ánh sáng khác nhau để miêu tả những trường đoạn khác nhau, ví dụ tâm trạng của nam chính, góc nhìn của nam nữ chính, cảm xúc trong phim. Với một bộ phim mà em đoán là khá nghèo thì như vậy chấp nhận được.

Nhưng điểm yếu của phim là lặp, lặp đi lặp lại. Quay ok nhưng không có sự đa dạng. Cách quay thường thấy là zoom từ từ vào mặt nhân vật, chơi kiểu này hơi hề hước, tại đôi lúc em phát hiện ra là diễn viên khá bối rối khi tự dưng bị zoom thẳng vào mặt, không biết nên nhìn vào đâu. Ngoài ra thì còn tái chế sử dụng các cảnh quay xa rất nhiều, như trường học cho trẻ em có nhu cầu đặc biệt, nhà nam chính, khu khám bệnh. Thề, cái cảnh khu khám bệnh vẫn đúng bệnh viện đấy, góc máy đấy, cười sấp mặt=)))))) Thêm nữa, phim rất hay kết thúc cảnh quay bằng cách cho nam nữ chính hoặc nhân vật nào đấy ở trong một góc vòm, preferably là tại góc 1/3, sau đó zoom dần ra xa. Đẹp thật, nhưng nhiều lần thì hơi buồn cười=))))))

Đã là phim ngôn tình châu Á mà không có slow motion thì đúng là mất hết cả đặc điểm chuyên biệt :)))) Vậy nên phim này có slow motion nha, nhưng nó khá ít và hợp lý, ngoài ra cũng không có hiệu ứng hoa bay phấp phới gì cả.

À, một điểm nữa để nhận biết phim ngôn tình là phòng ai cũng đẹp lung linh, to đùng đùng. Miêu tả bối cảnh nữ chính và bạn bè không giàu, nhưng phòng decor bung bét, to oạch, đẹp zl huhu 😥 Xem nhiều phim Trung Quốc, dần dà các chị sẽ nhận ra địa điểm quay phim của các đoàn hay trùng nhau lắm, nhiều khi phát hiện phòng cô A trong phim này là phòng cô B trong phim kia, cười khá nhiều=))))))

  1. Trang điểm, phục trang:

Phim này trang điểm thiên theo hướng tự nhiên, cơ bản tập trung vào kẻ mày và đánh son. Son của nam chính và nữ chính là màu hồng đỏ, nhưng của nữ chính thì đậm hơn. Các nữ khác trong phim, cô nào đi làm rồi thì son đỏ, cô nào còn đi học thì hồng nude. Không mascara đậm, chắc chỉ dùng gel, phấn và nền cũng mỏng, trong điều kiện ánh sáng thay đổi nhiều mà em quan sát không bị mốc mấy, nên em thấy cũng được. Làm tóc thì không có gì quá đặc biệt, mỗi tội đôi lúc làm tóc cho nữ chính già quá.

Nam nữ chính của phim đều không phải là dạng đẹp xuất sắc 360 độ không góc chết nên thực sự nhiều lúc ăn mặc + trang điểm + góc quay không hợp là nhìn cực kì unflattering, nam chính trông sẽ thô, nữ chính nhìn sẽ già và gầy khủng khiếp. Thực ra cả đoàn chẳng ai quá đẹp cả, cũng không làm mặt hay tẩy răng trắng quá đà nên tổng thể hài hòa và thực tế, không ai bị trội quá, không ai bị chìm quá. Bị cái nhân vật hay ngồi khen nhau “anh này đẹp ghê, chị này đẹp quá” khiến em buồn cười ghê=)))))))))

Phục trang thì nam toàn mặc vest, áo len cổ lọ, sơ mi, áo khoác dáng dài, ở nhà mặc pijama lụa=))). Nó không đặc biệt lắm nhưng trông cơ bản, tử tế, chững chạc. Em thấy mặc vào nhìn đàng hoàng đẹp trai đó.

Chàng mù hóa ra em yêu anh review năm 2024

Chàng mù hóa ra em yêu anh review năm 2024

Nữ chính thì ăn mặc hơi chán. Vạn Bằng rất gầy nên đoàn cố ý cho cô này mặc đồ lùng bùng, màu sáng cho tươi trẻ và bớt gầy, nhưng nhiều bộ phối trông cứ dở hơi kiểu gì ấy=)))) Bộ váy cưới thì nhìn lại già già.

Chàng mù hóa ra em yêu anh review năm 2024

Chàng mù hóa ra em yêu anh review năm 2024

(Vẫn xinh nhưng búi kiểu này trong phim nhìn bị già ý 😥 )

  1. Nhạc phim:

Với một bộ phim lấy đề tài về phát thanh và soạn nhạc thì em đánh giá phần nhạc này cũng khá được, chủ yếu là nhạc buồn, chắc cho hợp hoàn cảnh phim. Cá nhân em thích bài “As I believe” với bài “Hóa ra anh rất yêu em”. Mỗi lần lên nhạc thấy da diết ghê hê hê.

Nhạc chèn nhiều và thời gian chèn rất dài. Em nhớ mãi những đoạn nam chính sờ cây lô hội, nữ chính sờ cái lá cây, hai người cùng sờ thực vật cho đến khi bài hát phát hết thì mới chuyển cảnh. Sau đấy lại là tổ hợp nhìn xa xăm, hát cho đủ bài rồi mới tới phần tiếp theo. Không biết nên nói gì=))))) Thực sự giống xem anime 24 phút, nhưng opening 2 phút, ending 2 phút rưỡi, ở giữa quảng cáo 10 giây=)))))

Tuy nhiên, cá nhân em rất ghét cái nhạc “téo teo tèo, téo teo tèo” rồi thêm một đoạn violin buồn tình da diết đằng sau, vì nó nghe rất giống nhạc crime scene, mỗi lần nhạc này vang lên em lại cảm thấy uneasy, khó ở như có chuyện gì đấy sắp xảy ra. Nhưng nhạc không lời của phim này không có set tone cụ thể cho bài “téo teo tèo”. Phim có một đoạn nhạc giật tưng tửng để phát mỗi lần nhân vật tấu hài, nhưng bài “téo teo tèo” vang nhiều zl, em không biết mình nên có cảm xúc gì mỗi khi “téo teo tèo” vang lên. Đôi lúc nam nữ chính cãi nhau, nhạc nền “téo teo tèo”, nhưng khi nam nữ chính hạnh phúc ôm nhau rồi, nhạc nền vẫn là “téo teo tèo”. Em kiểu…. Đỉnh điểm của sự đau khổ là vào cảnh cuối cùng của phim, nam nữ chính và con gái cùng bước đi trên đường, cái rồi “téo teo tèo” vang lên. Em thấy thật sự đau trứng và mất cảm giác thỏa mãn khi xem hết phim. Nó làm em nhớ tới con phim “Yêu nhầm anh em”, khi trong cảnh cuối, nam nữ chính ôm nhau, nữ chính tựa đầu vào vai nam chính, bảo nam chính là “Cứ thế này cả đời thì tốt quá anh nhỉ?”. Nam chính bảo, “Ừ”. Nhạc nền, “Chợt phát hiện ra, chúng ta không thể ở bên nhau cả đời”. Ủa excuse me???

Tiện thể em khen IQIYI. Trong những app bản quyền em từng xem, em thấy con IQIYI ổn nhất, dịch sub vừa đúng chính tả, ngữ pháp, vừa không lệch, còn sub cả lời bài hát. Em mua VIP tháng đầu thấy trải nghiệm khá tốt hê hê.

  1. Đánh giá tổng kết:

Trong mặt bằng chung phim ngôn tình hiện đại thì đây là một bộ phim vừa đủ, ngọt ngào, đơn giản, khá dễ xem và tiếp thu. Diễn xuất ở mức độ được, cốt truyện không máu chó, chemistry tốt, nhiều đoạn doki doki. Phim không mới lạ nên nó sẽ không thể bật lên được, nhất là khi diễn viên chính lại không phải là diễn viên nổi tiếng có đông fan lắm. Nhưng với chất lượng của nó, mong là phim có thành tích ổn định để các bạn diễn viên được push lên và đóng nhiều phim tốt cho cuộc đời khấm khá lên.