Tại sao con trai sinh ra không giống bố

Vừa bước chân vào phòng tư vấn tôi đã ngạc nhiên nhìn người đàn ông chừng hơn 30 tuổi mặt mũi sáng sủa, ăn mặc lịch sự đứng dậy chủ động chào hỏi một cách thân mật. Tự nhiên tôi thấy rất thiện cảm với người khách này, nghĩ bụng cô nào có người chồng thế này còn ngoại tình nữa thì đúng là khó hiểu thật. Sau màn chào hỏi, anh ta tự giới thiệu tên là Tùng chuyên viên kỹ thuật của một công ty mỹ phẩm liên doanh với nước ngoài. Tôi chăm chú nghe anh kể bằng một giọng trầm buồn.

- Cách đây mấy năm tôi đi du học ở Mỹ về ngành hóa học. Sau khi tốt nghiệp về nước tôi được nhận vào làm việc ở một công ty mỹ phẩm lớn của Việt Nam. Mấy năm trước khi còn đang du học, trong một kỳ nghỉ Hè về thăm gia đình, tôi quen Quyên. Vì Quyên có gương mặt hiền hậu và xinh đẹp nên tôi bị hớp hồn ngay phút đầu gặp gỡ. Chỉ còn ít ngày nữa lại phải đi xa nên không ngày nào tôi không tìm cách gặp cô ấy. Có lẽ vì tôi cũng có ngoại hình dễ coi lại đang du học ở Mỹ nên khi Quyên giới thiệu tôi với gia đình thì cả nhà cô ấy đều duyệt. Và khi Quyên đến nhà tôi thì cha mẹ tôi cũng rất hài lòng. Quyên về rồi, bố còn đập đập vào vai tôi khen con trai có con mắt tinh đời đấy. Nhưng cứ giấm sẵn để đấy thôi, cố học cho tốt vào khi nào về bố cho cưới. Tôi xúc động nắm chặt bàn tay bố như một lời hứa hẹn.

Vì thời gian còn lại không nhiều nên chúng tôi tăng tốc tiến tới yêu đương rất nhanh, hẹn ước hai năm nữa và đã được cả hai gia đình chấp nhận. Bố mẹ tôi sang nhà Quyên xin phép cho hai con tìm hiểu nhau coi như người lớn đã nói chuyện chính thức. Ngày tiễn tôi lên đường Quyên đi cùng gia đình tôi ra tận sân bay lưu luyến tiến đưa. Dù xa cách nửa vòng trái đất nhưng ngày nào chúng tôi cũng trò chuyện qua internet nên thấm thoắt hai năm trôi qua cũng nhanh. Thỉnh thoảng Quyên vẫn qua thăm bố mẹ tôi như người con dâu tương lai và chụp ảnh gửi sang khiến tôi rất yên lòng. Sau khi lấy bằng tốt nghiệp. tôi thu xếp về nước luôn. Ở nhà, gia đình đã bàn tính đi đón ở sân bay như thế nào, tổ chức ăn mừng ra sao, rồi khi nào ăn hỏi, khi nào cưới đã được bố mẹ tôi dự liệu hết.

Đám cưới được tổ chức linh đình, nhiều bạn bè phát ghen với hạnh phúc của chúng tôi. Ai cũng khen là một đôi thanh mai trúc mã. Cha mẹ lại mua cho một căn chung cư xinh xắn nên cuộc sống của chúng tôi không khác gì một giấc mơ. Ngay sau tháng đầu tiên chung sống Quyên đã có thai khiến cả hai gia đình đều mừng rỡ và mới chỉ 8 tháng sau ngày cưới, cậu con trai kháu khỉnh đã ra đời. Niềm vui mừng có cháu đích tôn khiến cha mẹ tôi không quan tâm gì đến chuyện con dâu đẻ thiếu tháng. Đứa trẻ lớn lên ngày càng bụ bẫm đáng yêu. Cho đến năm nó lên 3 tuổi thì một hôm tôi đưa con đi phố mua đồ chơi và chuyện bất hạnh của tôi nảy sinh từ đó. Cô bán hàng khen con trai tôi:

- Thằng bé xinh quá chắc lớn lên còn đẹp trai hơn bố. Tôi cũng nói vui:

- Em trông nó có giống anh không? Nhưng cô bán hàng lại tủm tỉm lắc đầu:

- Em nghĩ chắc là nó giống mẹ chứ không giống anh mấy.

Không ngờ câu nói chơi đó khiến tôi nghĩ ngợi. Buổi tối, trong khi hai mẹ con hí hửng với đồ chơi mới mua, tôi lặng lẽ ngồi ngắm cả hai. Đúng là cu Tũn không giống cả bố lẫn mẹ. Vậy nó giống ai? Có chuyện gì ẩn khuất bên trong? Một loạt câu hỏi hiện ra trong đầu tôi. Có lẽ nào đứa con trai 3 tuổi mà cả nhà tôi quý như vàng lại do thằng nào đó đúc cốt mà tôi chỉ là kẻ tráng men? Sau một đêm mất ngủ, sáng sớm tôi đưa con đi học nhưng không tới nhà trẻ mà phóng thẳng đến nơi xét nghiệm ADN, đêm qua tôi tìm thấy địa chỉ này trên mạng. Hôm sau, khi cầm tờ giấy kết quả xét nghiệm trên tay, tôi đứng sững như người mất hồn, cảm thấy như đất đang sụt dưới chân mình. Lái xe ra về trong đầu tôi sôi sục ý nghĩ phải ly hôn để trừng phạt, không thể tha thứ được.

Nhưng mới về đến cửa, vừa mở cửa xe cu Tũn đã reo Bố về, bố về và lon ton chạy đến sà vào lòng tôi. Nó ôm cổ bố đòi bề vào nhà. Nó ghé vào tai tôi thủ thỉ :Con yêu bố. Nó lại ghé môi hôn lên má bố. Tình cảm ngây thơ chân thành của đứa trẻ khiến tôi rưng rưng cảm động. Từ ba năm nay, nó là niềm vui, là ý nghĩa của đời tôi. Ly hôn là mất tất cả vợ lẫn con. Một người vợ hết lòng yêu thương và tận tuỵ với chồng. Một đứa con như thế. Mất họ tôi sẽ sống ra sao? Đó là lý do khiến tôi tìm đến đây xin chuyên gia một lời khuyên.

Tôi thật lòng chia sẻ với anh:

-Câu chuyện của anh khiên tôi nhớ đến năm ngoái tôi cũng gặp một ca gần giống thế này. Họ cũng sống với nhau được 3 năm hạnh phúc. Người vợ xinh đẹp sinh được cô con gái cũng xinh như mẹ. Năm nay nó đã 2 tuổi. Chồng cô chưa bao giờ ngờ vực đứa con không phải của mình. Điều ấy vẫn không khỏi làm cô cảm thấy day dứt. Bởi chính cô cũng không biết đó là con ai? Cô bèn giấu chồng đem hai mẫu móng tay, một của chồng, một của con đi xét nghiệm và hồi hộp chờ đợi ngày nhận kết quả. Ngờ đâu lúc nhìn thấy dòng chữ "Không phải quan hệ cha con", hai mắt cô nhòe đi, đôi chân như muốn khuỵu xuống. Cô lo đến mất ăn mất ngủ khi nghĩ đến lúc bị chồng phát hiện điều này.

Cố biết đứa con là kết quả của một lần cô cùng mấy người bạn thách đố nhau uống rượu đến say mèm và một người lợi dụng lúc cô say mê mệt không biết gì để giao cấu. Tỉnh dậy cô biết mình đã bị hãm hại, định tố cáo nhưng nghĩ đi nghĩ lại lại thôi vì lộ chuyện này ra nào có hay gì. Từ đó không bao giờ cô nhìn mặt kẻ đó nữa. Đám cưới của cô với người yêu

nhanh chóng được tổ chức. Từ khi đứa con ra đời, nó giống mẹ như hai giọt nước nhưng mỗi lúc nhìn con, nỗi lo lắng trong lòng cứ theo đuổi cô mãi. Sau nhiều đêm trằn trọc, cô đi đến quyết định phải nói ra điều này không thì day dứt trong lòng mãi. Cô biết là sau lời tự thú của mình giông bão sẽ nổi lên, gia đình có thể tan vỡ nhưng không nói thì lúc nào cũng phải sống trong tâm trạng nơm nớp lo sợ đến một lúc nào đó chồng đem con đi xét nghiệm thì sao?

Nghe vợ nói, lúc đầu anh ấy không tin nhưng sau khi xem tờ giấy kết quả giám định, anh mới tin và hỏi:

-Thế bây giờ em định thế nào?

- Em có lỗi, tùy anh định đoạt thế nào em cũng chấp nhận. Cô gạt nước mắt và đi ra khỏi phòng.

Có lẽ chuyện này không bàn với ai được nên anh quyết định tìm đến tư vấn, Nghe xong tâm sự của anh, tôi hỏi:

- Từ khi chung sống đến nay, vợ anh có liên hệ gì với kẻ đó không?

- Hoàn toàn không, tôi tin chắc thế!

- Theo cảm nhận của anh, cô ấy có yêu anh không?

- Tôi tin là cô ấy rất yêu tôi và tôi cũng yêu cô ấy. ngay cả lúc này.

- Thế tình cảm của anh với đứa con thế nào ?

- Khi con gái ra đời, tôi phải thức hằng đêm trông con cho vợ ngủ. Lớn lên một chút, nó quấn tôi lắm. Đi đâu chỉ mấy ngày nhớ con không chiụ nổi. Tình cảm con người tôi nó như thế. Đến nuôi con chó cảnh mà bị trộm bắt mất, tôi còn nhớ thương đi dán giấy khắp nơi tìm nó hàng tháng trời, huống chi bố con gắn bó với nhau hai năm nay, làm sao tôi rời xa nó được?

- Nếu vậy, ly hôn là sai lầm! Cả anh và vợ con anh đều khổ. Chưa kể ông bà nội ngoại chắc chắn cũng đau buồn.

- Đúng thế anh ạ. Sau một đêm suy nghĩ, tôi cũng quyết định tha thứ cho vợ nhưng vẫn cứ phân vân không hiểu mình làm thế có đúng không. Tôi nghĩ những gì xảy ra trước khi kết hôn không nên trách nhau. Bản thân tôi cũng từng yêu hai ba người rồi mới lấy vợ cơ mà. Nào mình có trong trắng gì?

Tôi hoàn toàn đồng cảm với anh và cũng cho rằng nếu ly hôn, anh sẽ phải sống với nhiều day dứt. Anh sẽ rơi vào trạng thái cô đơn đúng với nghĩa thật nhất của từ này. Vì cùng một lúc mất cả vợ lẫn con. Nỗi đau đó sẽ theo anh suốt cuộc đời. Đến cả sống thanh thản cũng khó chứ chưa nói đến có tìm được hạnh phúc mới không? Chỉ có tấm lòng độ lượng bao dung mới đem lại cho mình thanh thản và hạnh phúc.

Nghe đến đây bỗng Tùng đứng dậy bắt tay tôi rất chặt và nói:

-Cám ơn câu chuyện của anh Tôi tin là mình sẽ vượt qua được.

Qủả nhiên mấy năm sau tình cờ tôi gặp gia đình Tùng trên bãi biển .

Cả nhà Tùng đi du lịch. Cu Tũn bây giờ đã học lớp một. Nó đang cùng đứa em gái 2 tuổi nô đùa trên bãi cát. Đi một quãng, vợ chồng Tùng còn giơ tay vẫy chào tôi với nụ cười hạnh phúc ngời ngời.