Tại sao tôi lại thích cậu ta được cơ chứ

Trang Chủ

101069 lượt thích / 1105752 lượt đọc

Danh sách chương Đọc Truyện

Tựa HV: Ngã Chẩm Ma Khả Năng Hỉ Hoan Tha Tác giả: Mặc Tây Kha Số chương: 144 [138 + 6 NT] Thể loại: nguyên sang, đam mỹ, hiện đại, thanh xuân vườn trường, cạnh kỹ [thi đấu thể thao], cường cường, thanh mai trúc mã, tương ái tương sát, chủ thụ, 1v1, HE. CP: Hầu Mạch x Tùy Hầu Ngọc Điểm tích lũy: 3,116,643,072 Tình trạng bản gốc: hoàn [3/11/2020] Nguồn raw+QT: Kho tàng đam mỹ, jjwxc Tình trạng biên tập: lấp hố xong [6/12/2020 - 4/7/2021] Edit: Andy, Mèo Bay | andy9718.wordpress.com Phi thương mại chưa được sự đồng ý của tác giả, không đảm bảo chính xác 100% ❌ KHÔNG REUP ❌ KHÔNG CHUYỂN VER!

Tên gốc: 我怎么可能喜欢他

Tác giả: Mặc Tây Kha || 墨西柯

Thể loại: Đam mỹ, Hiện đại, Tình cảm, Vườn trường, Cường cường, Thanh mai trúc mã, Tương ái tương sát, 1v1, Học bá

Tình trạng gốc: Hoàn [138c + 4pn]

Biên tập: Nhóm Cổ Lãng Nguyệt Hành

Giới thiệu:

1. Hai trường cấp ba tư thục sát nhập lại với nhau, có hai vị đại ca vừa gặp đã thấy ngứa mắt, suốt ngày lao vào cắn xé nhau.

Tùy Hầu Ngọc bĩu môi nhìn đối phương: Nhìn cái mặt có khác gì chó không, sao lại đi làm việc của con người thế?

Hầu Mạch cười lạnh nhìn đối phương: Nhìn cái mặt hại nước hại dân kìa, lại còn hay cáu bẩn, làm hotboy cái búa ấy, cậu phải làm hotgirl mới đúng.

2. Tùy Hầu Ngọc bị chứng hưng cảm*, mất ngủ nghiêm trọng, bỗng phát hiện ra chỉ cần tới gần Hầu Mạch là có thể ngủ.

Từ đó, bên cạnh Hầu Mạch có thêm một bé quỷ con hay gắt gỏng.

3. Đánh đôi tennis thắng to, hai người đồng đội lại hẹn nhau lên sân thượng cãi vã, đúng là chỉ có Tùy Hầu Ngọc và Hầu Mạch làm được.

Đồng đội nghe tin thì sốt ruột vô cùng.

Một lát sau, Tùy Hầu Ngọc trở về, bờ môi sưng đỏ, khóe miệng còn bị bầm, khiến đám kia tức giận nhao nhao muốn tìm Hầu Mạch để tính sổ.

Cho đến khi Hầu Mạch về lớp, trên yết hầu có dấu răng, cổ áo còn bay mất hai cái cúc, đuổi theo Tùy Hầu Ngọc giải thích: “Lúc đánh bóng anh không có cười với đám con gái thật mà, mắt anh trời sinh đã vậy rồi.”

Thôi giải tán…

4. Phóng viên: Mời hai vị dùng bốn chữ để hình dung cách nhìn của mình với người kia.

Hầu Mạch: Yêu không nỡ rời.

Tùy Hầu Ngọc: Cút mẹ anh đi.

Phóng viên: Bình thường có sở thích gì không?

Hầu Mạch: Sờ cá*.

[*]: chơi chữ đồng âm, sờ cá là sờ ngọc, còn có nghĩa là làm qua loa cho xong chuyện.

Tùy Hầu Ngọc: Đánh khỉ**.

[**]: đánh Hầu Mạch do chữ Hầu trong tên Hầu Mạch phát âm giống chữ khỉ.

Lấy gà theo gà, gả khỉ theo khỉ, câu chuyện về “Không ngủ được” vs “Ngủ say như chết”.

“Tôi thích học” thiếu nữ rớt nước mắt công x “lắm tài nhiều tật” xù lông thụ.

312. Sao Tôi Có Thể Thích Cậu Ta Được Cơ Chứ?

Tác giả: Mặc Tây Kha

Thể loại: Đam mỹ, Hiện đại, Vườn trường, Tình cảm, Cường cường, Thanh mai trúc mã, Tương ái tương sát, Học bá, "Tôi thích học" thiếu nữ rớt nước mắt công x "lắm tài nhiều tật" xù lông thụ, 1x1 – HE

Trạng thái: Hoàn – 138 chương + PN

Nhân vật chính: Hầu Mạch X Tùy Hầu Ngọc

Văn án:

1. Hai trường cấp ba tư thục sát nhập lại với nhau, có hai vị đại ca vừa gặp đã thấy ngứa mắt, suốt ngày lao vào cắn xé nhau.

Tùy Hầu Ngọc bĩu môi nhìn đối phương: Nhìn cái mặt có khác gì chó không, sao lại đi làm việc của con người thế?

Hầu Mạch cười lạnh nhìn đối phương: Nhìn cái mặt hại nước hại dân kìa, lại còn hay cáu bẩn, làm hotboy cái búa ấy, cậu phải làm hotgirl mới đúng.

2. Tùy Hầu Ngọc bị chứng hưng cảm*, mất ngủ nghiêm trọng, bỗng phát hiện ra chỉ cần tới gần Hầu Mạch là có thể ngủ.

Từ đó, bên cạnh Hầu Mạch có thêm một bé quỷ con hay gắt gỏng.

3. Đánh đôi tennis thắng to, hai người đồng đội lại hẹn nhau lên sân thượng cãi vã, đúng là chỉ có Tùy Hầu Ngọc và Hầu Mạch làm được.

Đồng đội nghe tin thì sốt ruột vô cùng.

Một lát sau, Tùy Hầu Ngọc trở về, bờ môi sưng đỏ, khóe miệng còn bị bầm, khiến đám kia tức giận nhao nhao muốn tìm Hầu Mạch để tính sổ.

Cho đến khi Hầu Mạch về lớp, trên yết hầu có dấu răng, cổ áo còn bay mất hai cái cúc, đuổi theo Tùy Hầu Ngọc giải thích: "Lúc đánh bóng anh không có cười với đám con gái thật mà, mắt anh trời sinh đã vậy rồi."

Thôi giải tán...

4. Phóng viên: Mời hai vị dùng bốn chữ để hình dung cách nhìn của mình với người kia.

Hầu Mạch: Yêu không nỡ rời.

Tùy Hầu Ngọc: Cút mẹ anh đi.

Phóng viên: Bình thường có sở thích gì không?

Hầu Mạch: Sờ cá*.

[*]: chơi chữ đồng âm, sờ cá là sờ ngọc, còn có nghĩa là làm qua loa cho xong chuyện.

Tùy Hầu Ngọc: Đánh khỉ**.

[**]: đánh Hầu Mạch do chữ Hầu trong tên Hầu Mạch phát âm giống chữ khỉ.

Lấy gà theo gà, gả khỉ theo khỉ, câu chuyện về "Không ngủ được" vs "Ngủ say như chết".

"Tôi thích học" thiếu nữ rớt nước mắt công x "lắm tài nhiều tật" xù lông thụ.

Lảm nhảm: Bộ này dễ thương xỉu xỉu luôn á, đọc mà cười muốn nội thương luôn. Bản edit ổn áp, cốt truyện cũng ổn, đặc biệt là thiết lập tính cách công thụ siêu cấp đáng yêu luôn nè. Truyện chậm nhiệt nha, diễn biến chậm rãi, từ từ lắm, ai không kiên nhẫn là cứ bỏ qua bộ này nhe. Hai đứa bé cứ vờn nhau mãi tới chương hơn 100 mới chính thức xác định quan hệ yêu đương, còn trước đó hai đứa cứ ám muội, mờ ám miết hà [*^▽^*] Vô phần spoil nè!!!

Hai trường cấp ba Thanh Tự và Phong Hoa sáp nhập lại với nhau nên học sinh hai trường được gộp chung lại một chỗ. Tùy Hầu Ngọc phải vác vali về cái trường ở chốn hẻo lánh để học tạm, tại đây cậu – Tùy Hầu Ngọc – nhân vật nổi tiếng ở trường Thanh Tự gặp gỡ Hầu Mạch – nhân vật làm mưa làm gió ở trường Phong Hoa. Lần đầu gặp gỡ hai bên đã không có ấn tượng quá tốt về người kia rồi, lại còn cùng chung một lớp, ở cùng một khu nhà, sớm chiều gặp mặt ngứa mắt đối phương nên cũng đã choảng nhau mấy bận.

Tùy Hầu Ngọc từ nhỏ đã bị mắc bệnh hưng cảm, luôn trong trạng thái tràn trề năng lượng, luôn hoạt động không ngừng nghỉ, hiếu thắng, ham muốn mạnh mẽ, cậu không thể ngồi yên một chỗ được, điều đó làm tâm trạng cậu trở nên nóng nảy, bức bối. Một khi Tùy Hầu Ngọc phát bệnh rất đáng sợ, vô cùng liều mạng, hưng phấn quá độ. Từ bé tới giờ cậu không thể ngủ nhiều hơn 5 tiếng, cậu không thể nằm yên để ngủ được, cũng đã từng dùng thuốc ngủ nhưng đều không có tác dụng gì, ước mơ của cậu chắc là có một giấc ngủ ngon nhỉ? Tùy Hầu Ngọc đẹp trai, như nhân vật bước ra từ truyện tranh vậy, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp, mắt mũi tinh xảo, môi hồng răng trắng nhưng trên gương mặt lúc nào cũng mang vẻ lạnh lùng, khó gần lại ít nói, ít cười làm người khác không dám tiếp cận. Thứ cậu không thiếu nhất là tiền, cộng thêm bệnh hưng cảm nên rất kiêu ngạo, hiếu thắng, bản chất thiếu gia lắm tiền. Tuy nhiên cậu lại học rất giỏi, luôn đứng đầu trường, do căn bệnh nên cậu rất khó tập trung học tập nhưng mà cậu vẫn rất cố gắng nỗ lực khiến bản thân luôn học một cách có hiệu quả. Cậu cái gì cũng giỏi, biết nhảy, biết khiêu vũ, biết đánh nhau, biết chơi thể thao, biết vẽ, biết hát... là do cậu rảnh quá nên là cái gì cũng học một ít. Tùy Hầu Ngọc là nam thần và cũng là kẻ điên không thể động vào ở trường cấp ba Thanh Tự.

Hầu Mạch cực kỳ đẹp trai lại học giỏi, chơi thể thao lại càng siêu. Hắn là thành viên trong câu lạc bộ thể thao của trường bên lĩnh vực tennis, thi đấu nhiều giải lớn và giành nhiều thắng lợi. Ban đầu ấn tượng của tui với Hầu Mạch là ngả ngớn lại lưu manh, không bao giờ nghiêm túc cả, đặc biệt là cái tật nói nhiều của hắn. Hầu Mạch lắm miệng, miệng lưỡi không thua ai bao giờ, nói nhiều tới nỗi bị ghét bỏ. Hắn nhát gan, cái gì cũng sợ, sợ chuột, sợ gián, sợ ma, sợ mèo... vân vân và mây mây, nói chung là hắn sợ n thứ tồn tại trên đời này 〒▽〒 Đặc biệt là Hầu Mạch rất dễ khóc luôn á, nhiều lần bị Tùy Hầu Ngọc làm tức tới nỗi khóc như mưa luôn làm cậu phải dỗ dành hắn cả buổi mới chịu nín. Hầu Mạch là cái kẻ một khi đã ngủ là ngủ say như chết, cho dù trời sập cũng không làm hắn tỉnh lại được ấy. Gia đình Hầu Mạch khi còn bé rất giàu, nhưng từ sau khi bố qua đời, mẹ con bị đuổi thì gia cảnh sa sút, vì vậy hắn phải chăm chỉ học tập để được đứng đầu vì học bổng, chơi tennis vì thi đấu thắng sẽ được tiền thưởng rất cao.

Hai con người, hai tính cách trái ngược nhau, hai thái cực hoàn toàn đối lập lại vô tình mà quấn vào nhau không thể tách rời. Sợi dây định mệnh vô tình cột chặt hai người ngay từ bé, Tùy Hầu Ngọc và Hầu Mạch có thể xem như là thanh mai trúc mã của nhau nhưng vì hoàn cảnh mà xa cách. Tùy Hầu Ngọc mất ngủ nhưng cứ tiếp xúc cơ thể với Hầu Mạch như nắm tay, ôm là cậu dễ dàng đi vào giấc ngủ, ngủ gục mà không hay. Sau nhiều lần như vậy Tùy Hầu Ngọc cũng nhận ra được điều khác thường, Hầu Mạch thì lại tình nguyện cho cậu mượn mình làm gối ngủ. Cứ như vậy dần dần nảy sinh tình cảm từ lúc nào không hay biết.

Hầu Mạch cứ luôn rung động trước Tùy Hầu Ngọc, sẽ ghen lên ghen xuống với người được cậu chú ý, hắn là một bình giấm chua ngàn năm luôn ấy, hở tí là ghen, ai bảo Tùy Hầu Ngọc được quá nhiều người thích cơ chứ. Mặt dày đeo bám cậu, lải nhải bên tai cậu, bị cậu đánh, mắng chửi mà vẫn hớn ha hớn hở như nhặt được vàng, Hầu Mạch chắc chắn có thuộc tính thê nô mà, tui chắc luôn á 😆. Tuy ngả ngớn vậy thôi chứ có đôi lúc Hầu Mạch đáng tin lắm, hắn sẽ vô tình mà đối xử vô cùng tốt với cậu, bảo vệ cậu, bên cạnh cậu mỗi khi yếu lòng, khi cậu phát bệnh. Có một lúc Hầu Mạch cảm thấy tự ti, cảm thấy mình không xứng với cậu, cậu quá giỏi lại giàu có còn hắn thì lại nghèo còn mang nợ nần trên lưng, nhưng sau này hắn cũng đã thông suốt. Tuy hắn không giàu có, lại hay tiết kiệm, bị bạn bè kêu là keo kiệt nhưng Hầu Mạch chưa bao giờ keo kiệt với Tùy Hầu Ngọc, sẽ dành dụm một khoản tiền thưởng để mua quà cho cậu, quà sinh nhật 13 năm xa cách đều được hắn bù vào. Tùy Hầu Ngọc rất không thích tiếp xúc cơ thể với người khác nhưng là mặc kệ Hầu Mạch từng bước dung nhập vào cuộc sống của mình, cậu càng ngày càng ỷ lại Hầu Mạch. Cậu không thiếu tiền nhưng từ bé đã thiếu thốn tình yêu thương từ cha mẹ, cha mẹ ly hôn, mà cậu là gánh nặng, là vật dư thừa không ai muốn nhận quyền nuôi, cha mẹ không muốn nuôi một đứa con có bệnh, lúc nào cũng có thể phát điên, họ đáp ứng cậu về kinh tế, gửi cho cậu rất nhiều tiền tiêu vặt, ngay cả việc hỏi thăm cơ bản nhất cũng không có. Tùy Hầu Ngọc ngày bé rất thích cười, nói luyên thuyên cả ngày không ngớt, nhưng từ khi bị bệnh, bị ghét bỏ, cậu càng ngày càng ít nói, cũng không cười, thu lại tính nết trẻ con của mình. Chỉ khi say, cậu như một đứa trẻ nhỏ, ngây thơ đơn thuần thích cười thích khóc. May mắn là Tùy Hầu Ngọc đã gặp được hầu mạch, gặp được những người bạn tri kỉ luôn kề bên cậu.

Tùy Hầu Ngọc là người trong nóng ngoài lạnh, nghĩ một đằng nói một nẻo, ngoài mặt khó chịu vậy thôi chứ rất quan tâm người ta. Hầu Mạch chậm tiêu, trong chuyện tình cảm thì ngu ngơ muốn chết. Tui đọc mà tui tức muốn xỉu, hai đứa cứ vờn nhau suốt, nắm tay, ôm, hôn cũng có rồi mà còn chưa xác định quan hệ, chỉ đâm thủng tầng giầy mỏng manh đó là được mà chả đứa nào dám mở miệng. Tùy Hầu Ngọc thì chờ đợi Hầu Mạch mở miệng trước, Hầu Mạch thì nghĩ là cho cậu thời gian thích ứng nên chưa dám mở miệng. Trái tim mẹ già của tui quá mệt mỏi với hai đứa nhỏ mà [ㆆ_ㆆ] Ai kiên nhẫn hả đọc nghen chớ hông là nôn nóng như tui miết á.

Truyện có nhiều chi tiết về thể thao, đặc biệt là tennis, đồng thời còn nói về tình yêu nhẹ nhàng của thời học sinh, tình bạn đẹp đẽ chân thành, tình thân, tình cảm gia đình. Có mấy cặp phụ đáng yêu lắm nhé. Nhiều tình huống hài hước đáng yêu xỉu xỉu luôn, đọc giải trí thì quá là ổn luôn nè 😊

Video liên quan

Chủ Đề