Chiến lật chi hoa review

Tên gốc: Ký Sinh Diệp

Tác giả: Phong Dạ Hân

Edit: Tiêu

Beta: Thụy Lam + Nilam

Thể loại: Hiện đại, hắc bang, cường công cường thụ, cường thù hảo đoạt, ngược luyến tàn tâm,  1×1, HE.

Nhân vật chính: Tiễn Diệp, Cận Sĩ Triển

Bản edit hoàn: blog Dã thảo mùa hạ – https://hotieu.wordpress.com/2012/02/14/dm-chi%E1%BA%BFc-la-ky-sinh/

Truyện có liên quan: Chiến lật chi hoa

(Những đoạn trích trong truyện được viết trong bài đều lấy từ blog Dã thảo mùa hạ, bạn ý edit tốt lắm áaaaa)

CHÚ Ý: CÓ SPOIL! CẢM NHẬN VÀ SPOIL SẼ ĐƯỢC VIẾT NGƯỢC TỪ CUỐI TRUYỆN LÊN

Theo lý thuyết thì nên đọc Chiến lật chi hoa trước, thì nhiều thứ sẽ rõ ràng hơn nhiều, phải cái là mình hoàn toàn không biết nên đâm đầu vào đọc truyện này. Truyện ko phải cái dạng anh anh em em ngọt ngào suốt ngày nói yêu nhau, cuối truyện con cái đề huề hạnh phúc nên khi đọc xong mình đã đi tìm review với vào nhà bạn editor để đọc comment ngược từ chương cuối lên cho thấm :D

PN đủ thấm thía, vẫn giữ được cái giọng man mác hơi buồn của cả truyện, đủ đáng yêu & ngọt ngào. 2 người đều thể hiện ra 1 mặt vô cùng đáng yêu khác, tình cảm rõ ràng hơn nhiều, arghhhh ko chịu được :x thích lắm ý :x

Cuối chương 60 cũng đã là một cái kết hoàn chỉnh rồi, 2 người thực sự quá hiểu nhau. Như Cố Kinh Duy cứ nhẫn nại ôn nhu đợi ngày Tiễn Diệp quay đầu lại là ko có khả năng, đến lúc ko chịu đc nữa lại ép buộc TD (dù đoạn đó mình khá ghét CKD nhưng đoạn sau thì TD đã thể hiện tha thứ hoặc thực ra ko để tâm đến việc đó nên đã bỏ qua cho CKD, thực ra CKD cũng khổ thân, ở rất nhiều đoạn nhưng biết sao đc, xin lỗi anh chỉ là nhân vật phụ :'(), còn Cận Sĩ Triển anh nói “Cậu không cần sự dịu dàng. Vậy thì tôi sẽ ép buộc cậu chấp nhận sự dịu dàng của tôi.” Xong rồi TD miệng bảo phải xem sách, nhưng lại nhắm mắt nghỉ ngơi kêu mắt mỏi, CST cũng tự giác đọc sách cho anh nghe :x À mà trước đó CST rơi vào vòng quyến rũ của TD để rồi tự nguyện bị phản công, trong tình cảnh bất bình thường nhất trên đời :v sáng dậy đang tính ân ân ái ái điềm mật ngọt ngào thì phát hiện ra người bị còng tay đổi từ TD sang thành anh, đầy hoang mang sợ hãi =))) Cho bõ những lần anh hành Diệp ca >:P =)))) Đoạn này đọc lại thấy TD quá hồ ly giảo hoạt, CST cứ bị quay vòng vòng =)))

“Cận Sĩ Triển anh muốn gì chứ?”

Mỉm cười, Cận Sĩ Triển gác một chân lên, hai tay khoanh trước ngực, nói: “Tôi đến đòi nợ ‘kẻ phụ lòng’.”

Cái quỷ gì thế!

“Tôi không cảm thấy mình nợ anh cái gì?” Mới có một lần, tỉ lệ như vậy rõ ràng là Cận Sĩ Triển chiếm lợi nhiều hơn.

Nhún nhún vai, “Vậy tôi đến trả nợ là được! Tôi nợ cậu nhiều như vậy, dù sao cũng phải trả lại cho cậu.”

…..

Giọng nói trầm thấp vang lên bên tai, Tiễn Diệp nghe rất chăm chú. Mãi cho đến khi cơn buồn ngủ ập đến, muốn đấu tranh, lên tinh thần nghe xong đoạn kết cuối cùng nhưng lại cảm thấy lực bất tòng tâm. Có rất nhiều chuyện hắn còn không rõ, cũng không nhận được đáp án, thậm chí bắt đầu mê man, trong nháy mắt trước khi ý thức rời xa, dường như Cận Sĩ Triển ghé vào tai hắn nói gì đó, không nghe thấy … chẳng qua … quên đi. Dù chưa kết thúc cũng còn rất nhiều thời gian.

Mùa đông vừa qua đi, buổi chiều như vậy cũng không còn lạnh nữa.

Có những đoạn thương TD cực kỳ, “Chẳng qua là, hắn không hiểu, người ta nói thích hắn, người ta nói thương hắn, vậy tại sao, đến cuối cùng đều là kết cục như vậy…” đều là giày vò anh đến sứt sẹo, thương cũ chưa kịp lành lại đè thêm vết mới, mà CST thằng chồng anh cũng là một trong những đối tượng phạm tội với anh như vậy, kiểu nhiều lúc cứ quấn lấy rồi giày vò TD ý, khiến bao nhiêu lần TD phải hỏi “Tôi đối với anh rốt cục tính là cái gì” mà đều ko được trả lời :< Hay là đoạn TD nói anh sống chỉ nhờ vào sự thù hận kẻ đã giết anh trai anh ấy.

Còn đây đoạn cưỡng ép của CKD khiến mình rất ghét đây, TD kiểu như đã chua xót, đã tuyệt vọng, đã tê tái và rồi tê liệt :(( Trước đó nữa, lúc nói chuyện với CKD, TD rất cố chấp với lời hứa sẽ quay trở lại mà anh đã nói vs Cận ca ý, cứ nhắc đi nhắc lại mãi, thấy ngòn ngọt dịu dàng biết bao aizzz để rồi xảy ra chuyện CKD kia :<

“Tiễn Diệp … Tiễn Diệp …” Một lần lại một lần kêu tên hắn. Nhưng Tiễn Diệp không còn cho anh ta bất luận sự đáp lại nào nữa.

 Thậm chí, ngay cả cưỡng gian cũng không bằng, so với cưỡng gian còn vô sỉ hơn.

 Tiễn Diệp chết lặng nhìn trần nhà, đau đớn và vân vân hắn đã sớm quen rồi. Thân thể không theo ý thức của hắn, trước sau đều run rẩy, bị ôm chặt vào lòng nhưng từ đầu đến cuối chỉ cảm thấy lạnh lẽo vô cùng.

Chương 54 khi TD đang trên taxi đến chỗ CKD bị giam giữ gọi điện nói chuyện với Cận ca, cũng là 1 dấu mốc quan trọng, mà đọc lời bình của bạn editor với comment khác cũng hiểu được kha khá chuyện.

Chương 52, anh Cận cũng có mặt khi anh của TD bị giết nhưng TD ko nỡ xuống tay, ngay cả khi tay đã đặt trên động mạch chủ ở cổ của anh Cận rồi.

Nếu như hắn có thể giống như tối hôm đó giết chết Vương Quyền mà giết người đàn ông này, tất cả sẽ trở nên đơn giản. Thế nhưng, hắn không muốn lần thứ hai thấy hình ảnh khiến hắn sụp đổ kia …

…..

“Cận Sĩ Triển, nếu như anh xuất hiện muộn mười năm, tôi nhất định sẽ quên đi anh …” Ý hắn nói, chính là tất cả*.

…..

Y đưa tay lên, khẽ xoa phần lông mày đang nhíu chặt của Tiễn Diệp, “Nếu như cậu xuất hiện sớm mười năm, tất cả của tôi đều thuộc về cậu.”

Plot rất nhiều twist, có những đoạn dường như 1 trong 2 người đã kể hết tất cả rồi, mọi sự dường như đã rõ ràng hết rồi, thế mà tác giả chỉ “để dành” 1 câu thôi, là khiến câu chuyện vẫn giữ được cái lớp màng mỏng manh chưa bị chọc thủng bên ngoài, khiến cho người đọc vẫn còn băn khoăn tò mò về nó mãi, để rồi sau đó, khi cái phần “để dành” kia được đưa ra, lại là điểm nhấn quyết định thể hiện rất nhiều ý tứ trong đó, sự thật, tình cảm được bộc lộ.

Mới đọc ngược lại đến chương 41 thôi, chương 41 cũng có đoạn rất hay khi CST cứu TD ra khỏi ổ địch sau khi TD bị chuốc thuốc mê và giết Vương Quyền.

Và còn 1 câu khác rất ưng trong truyện, đại loại là những khi Diệp cô đơn, thì Cận Sĩ Triển đến, còn những lúc Diệp muốn ở một mình thì Cố Kinh Duy đến.

Thôi tóm lại spoil nhảm dài rồi, đọc lại lâu quá mà bh hết hứng vì lo lắng cho cái website của mình, đã nhờ người khác làm hộ mà còn phá hoại :(((((((

KẾT LUẬN: RẤT ĐỀ CỬ!!! Càng đọc lại càng thấy thấm, càng thấy hay và thích truyện hơn. Đọc chầm chậm thôi, nhớ suy ngẫm, và đọc comt của editor và reader nữa :x