Anh yêu em nhiều không nhiều như thế nào năm 2024

“Vì sao anh yêu em?” là một trong những câu như vậy. Đừng dại gì mà trả lời qua quýt kiểu “yêu thì yêu thôi” hay “khi yêu người ta không cần lý do”.

Bởi khi một cô gái hỏi bạn câu đó, rất có thể là cô ấy đang cảm thấy bất an về tình cảm của bạn dành cô ấy và cần nghe từ bạn để củng cố niềm tin của mình. Cũng có thể cô ấy đã biết rõ về tình yêu của bạn rồi nhưng vẫn muốn nghe những lời thổ lộ đường mật để chứng tỏ bạn là người đàn ông lãng mạn và yêu cô ấy nhiều tới mức nào.

Anh yêu em nhiều không nhiều như thế nào năm 2024

Khi đó, để chứng tỏ đẳng cấp của một soái ca ngôn tình biết vỗ về trái tim phụ nữ, hãy tự tin nói với cô ấy rằng:

- Anh yêu em vì em là chính em, không giống bất kỳ một ai khác. Em dũng cảm, mạnh mẽ, và tự tin là chính mình, điều đó rất gây cảm hứng với anh.

- Em giống như tia nắng mặt trời, anh luôn cảm thấy tốt hơn khi được ở bên em.

- Anh yêu em vì yêu cảm giác có được khi ở gần bên em

- Em chấp nhận con người anh, trước em anh không cần che giấu điều gì. Em để cho anh được làm chính mình và anh biết ơn vì điều đó. Thật tuyệt vời khi được em yêu.

- Em khiến anh cảm thấy một cảm giác sống động hơn bất cứ ai từng có.

- Em khiến anh muốn trở thành người đàn ông tốt hơn.

- Em dạy anh cách trở thành một người tình, người bạn đời tốt hơn. Em khuyến khích, hỗ trợ anh, cho anh biết anh có thể là chỗ dựa tốt nhất cho em nữa.

- Em hoàn thiện anh, trước khi gặp em, anh chưa bao giờ cảm thấy trọn vẹn cả. Có em trong đời, anh mới cảm nhận được điều đó.

- Anh yêu em vì niềm đam mê của em đối với cuộc sống.

- Em khiến anh mạnh mẽ hơn.

- Anh yêu trái tim em, thế giới này trở nên tốt hơn vì có em trong đó. Và anh thật may mắn vì có em là người yêu của mình.

Khi em đã quyết định rời xa anh, anh càng thấm thía hơn những ngày nắng, những ngày anh được bên em, được yêu, được sống trong niềm tin và hy vọng. Anh không hy vọng những ngày ấy sẽ quay trở lại nhưng anh vẫn trân trọng những ngày nắng hiếm hoi ấy trong cuộc đời anh. (Hoan)

Từ: Hoan Nguyen Đã gửi: 19 Tháng Tư 2011 2:00 CH

Em à, bất chợt trong đêm vắng anh nghe được câu hát “phải là anh thì em mới biết, anh yêu em, yêu như thế nào”, không hiểu tại sao câu hát này làm anh thấy thấm thía, thân quen và phù hợp với tâm trạng của anh đến thế. Bởi vì, có lẽ cuộc đời này em sẽ là người đầu tiên và cũng là người cuối cùng khiến anh phải yêu nhiều đến vậy.

Trước khi gặp em, trái tim anh gần như đã vô cảm, mất niềm tin vào tình yêu vì tất cả những đau khổ anh đã phải trải qua, những đau khổ mà anh tự đặt tên cho chúng: nỗi đau của tình yêu. Nỗi đau đầu tiên, mối tình đầu, mối tình đẹp, hồn nhiên của tuổi học trò, và qua đi cũng nhanh chóng như chính sự hồn nhiên của tuổi học trò vậy. Anh đã phải mất một quãng thời gian dài để tìm lại mình, hàn gắn lại những nỗi đau, nỗi đau mà trước đấy trái tim non trẻ của anh chưa bao giờ trải qua.

Nhưng rồi, điều gì phải đến đã đến, anh tiếp tục bước đi trên con đường của tình yêu với một người, người không bao giờ yêu anh, một tình yêu đơn phương. Anh đã cố gắng, một năm, hai năm rồi ba năm trồng cây si trước nhà nàng để cuối cùng hình ảnh mà anh nhận được là thấy họ nắm tay, bước đi bên nhau, còn lại mình anh ngậm ngùi với "nỗi đau của tình yêu".

10 năm, "nỗi đau của tình yêu", chúng đã nghiền nát trái tim anh, biến anh thành một con người hoàn toàn khác lạ. Đâu rồi nét trẻ trung yêu đời ngày nào, đâu rồi niềm tin vào tình yêu, vào cuộc sống, còn đâu những ước mơ về cuộc sống với “một túp lều tranh hai trái tim vàng". Tất cả đều tan biến, thay vào đó là sự nghi ngờ, nghi ngờ tình yêu, nghi ngờ cuộc sống.

Anh đã chối bỏ tất cả để như con sâu, chui mình vào trong tổ kén mặc cho hết người này đến người khác, tình yêu này đến tình yêu khác cứ đến rồi lại đi. Bởi vì trong anh có còn tình yêu nữa đâu, có còn cuộc sống nữa đâu, để rồi làm bạn với anh là những đêm dài vô tận với khói thuốc và hơi men.

Nhưng rồi tất cả đã thay đổi khi em xuất hiện, em đã kéo anh ra khỏi vũng lầy của cuộc sống, tìm lại tất cả cho anh, tìm lại những gì mà “nỗi đau của tình yêu” chúng đã lấy mất của anh. Câu nói: "Có đi qua những ngày mưa mới biết quý trọng những ngày nắng" mang nhiều ý nghĩa và hơn ai hết, anh hiểu được ý nghĩa của những ngày nắng, ngày mà em đến trong cuộc đời anh, tìm lại cho anh tất cả, xua đi những ngày mưa trong cuộc đời anh và kéo ánh nắng đến với anh.

Ánh nắng của niềm tin, ánh nắng của hy vọng và ánh nắng của tình yêu: yêu đời, yêu người, yêu cuộc sống và hơn hết yêu em. Chẳng ai có thể hiểu cảm giác được sống trong những ngày nắng quý trọng như thế nào đối với anh. Và cũng chẳng ai, kể cả em hiểu được anh yêu em như thế nào. Chỉ có anh, phải là anh thì em mới hiểu được anh yêu em, yêu như thế nào, nhiều lắm, nhưng anh nhận được bao nhiêu? Những ngày nắng ngắn ngủi rồi sau đó lại trở về với những ngày mưa, những ngày bị nghiền nát bởi “nỗi đau của tình yêu”.

Giờ đây, khi em đã quyết định rời xa anh, anh càng thấm thía hơn những ngày nắng, những ngày anh được bên em, được yêu, được sống trong niềm tin và hy vọng. Anh không hy vọng những ngày ấy sẽ quay trở lại nhưng anh vẫn trân trọng những ngày nắng hiếm hoi ấy trong cuộc đời anh dù biết rằng, sau đây sẽ là những ngày mưa đổ xuống trên cuộc đời anh khi vắng em.

Ai sẽ là người hiểu và cảm nhận được anh yêu em, yêu như thế nào? Không, không có ai, kể cả chính em.