Nhận xét cái nhìn mang tính phát hiện về con người của nhà văn nguyễn tuân

Tuyển chọn những bài văn hay Quan điểm nghệ thuật của Nguyễn Tuân.Với những bài văn mẫu đặc sắc, chi tiết dưới đây, các em sẽ có thêm nhiều tài liệu hữu ích phục vụ cho việc học môn văn. Cùng tham khảo nhé!

Quan điểm nghệ thuật của Nguyễn Tuân - Bài mẫu 1

Có thể nói, Nguyễn Tuân là một hiện tượng độc đáo của nền văn học Việt nam thế kỉ XX.Tác phẩm của Nguyễn Tuân thể hiện sự chuyển biến từ nhà văn lãng mạn thành nghệ sĩ công dân gắn bó với sự nghiệp Cách mạng. Thành công lớn nhất của Nguyễn Tuân là thể loại tùy bút, bút ký – đây cũng là sự đóng góp lem nhất của Nguyễn Tuân cho văn học hiện đại.

Nguyễn Tuân có một quan điểm, phong cách nghệ thuật rất độc đáo và sâu sắc. trước hết có thể thâu tóm trong một chữ “ngông”. Phong cách ấyvừa kế thừa truyền thống “ngông” của các nhà nho tài hoa bất đắc chí, vừa tiếp nhận tư tưởng ảnh hưởng cá nhân chủ nghĩa có văn hóa phương Tây hiện đại. Vì vậy, mỗi trang viết của Nguyễn Tuân đều muốn chứng tỏa sự độc đáo, tài hoa, uyên bác.

Nguyễn Tuân tài hoa trong việc dựng người, dựng cảnh, trong những hiện tượng so sánh táo bạo, bất ngờ. Sự uyên bác của ông thể hiện trong việc vận dụng sự hiểu biết thuộc nhiều ngành khác nhau để quan sát hiện thực cuộc sống. Từ sự quan sát tinh tế, kĩ lưỡng và vốn sống phong phú, ông sáng tạo hình tượng, mang đến cho người đọc một khối lượng tri thức đa dạng, phong phú. Bởi thế, văn Nguyễn Tuân vừa đĩnh đạc, cổ kính, vừa trẻ trung, hiện đại.

Nguyễn Tuân thường tiếp cận, phát hiện, miêu tả sự vật ở phương diện văn hỏa thẩm mỹ, tài hoa, uyên bác. Nhà văn không những phân loại nhân vật của mình không chi theo tiêu chí đạo đức, xã hội mà còn theo tiêu chí thẩm mỹ. Vì vậy, nhiều nhân vật được thể hiện như những người tài hoa nghệ sĩ. Cái gì trong văn nguyễn Tuân cũng trở nên sáng rực, hoặc là tài hoa, điêu luyện, hoặc là lớn lao, kì vĩ.

Nguyễn Tuân là người có một tình yêu thiên nhiên tha thiêt. Thiên nhiên đối với ông là nguồn tư liệu phong phú, ẩn chứa trong đó là cái đẹp, cái cao cả, thiêng liêng. Từ tình yêu thiên nhiên tha thiết áy, ông có nhiêu phát hiện tinh tế và độc đáo về thiên nhiên của đất nước, có cảm hứng đặc biệt trước những phong cảnh tuyệt mĩ, những gió bão thác ghềnh dữ dội.

Nguyễn Tuân có đóng góp lớn cho sự phát triển của ngôn ngữ văn học Việt Nam. Ông có kho từ vựng phong phú; có khả năng tổ chức câu văn xuôi đầy giá trị tạo hình, giàu nhạc điệu và có đóng góp lớn cho thể loại tùy bút.

Văn Nguyễn Tuân là kiểu văn đa giọng điệu.Ông vẫn tiếp cận thế giới, con người thiên về phương diện văn hóa nghệ thuật, nghệ sĩ. Ông còn tìm thấy chất tài hoa nghệ sĩ ở cả nhân dân đại chúng và biểu đạt nó với giọng văn tự hào, trân trọng và kính phục. Còn giọng khinh bạc thì chủ yếu chỉ là để ném vào kẻ thù của dân tộc hay những mặt tiêu cực của xã hội. Bởi thế, nhiều bài viết của ông có mạch văn quá phóng túng theo lối tùy hứng, khó theo dõi; nhiều đoạn tham phô bày kiến thức và tư liệu khiến người đọc cảm thấy nặng nề.

Với nét phong cách tài hoa và độc đáo ấy, Nguyễn Tuân xứng đáng là nghệ sỹ công dân, có nhiều đóng góp quan trọng cho sự phát triển của văn học Việt Nam hiện đại.

Quan điểm nghệ thuật của Nguyễn Tuân - Bài mẫu 2

Nguyễn Tuân là một nhà văn biết quý trọng thật sự nghề nghiệp của mình. Ngay từ trước Cách mạng tháng Tám, ông đã quan niệmnghề văn là một cái gì đối lập với tính vụ lợi kiểu con buôn, và ở đâu có đồng tiền phàm tục thì ở đấy không thể có cái đẹp. Đối với ông, nghệ thuật là một hình thái lao động nghiêm túc, thậm chí “khổ hạnh” và ông đã lấy chính cuộc đời cầm bút hơn nửa thế kỷ của mình để chứng minh cho quan niệm ấy.

Chính lẽ đó Thạch Lam trên báo Ngày nay [15/ 6/ 1940], đã dành những lời trân trọng khi viết về Nguyễn Tuân:“Trong cái vội vàng, cái cẩu thả của những tác phẩm xuất bản gần đây, những sản phẩm đã hạ thấp văn chương xuống mực giá trị của một sự đua đòi, người ta lấy làm sung sướng khi thấy một nhà văn kính trọng và yêu mến cái đẹp, coi công việc sáng tạo là công việc quý báu và thiêng liêng”.Và Vũ Ngọc Phan cũng đã nhận xét:“Chỉ người ưa suy xét đọc Nguyễn Tuân mới thấy thú vị, vì văn Nguyễn Tuân không phải thứ văn để người nông nổi thưởng thức. Một ngày không xa, khi mà văn chương Việt Nam được người Việt Nam ham chuộng hơn bây giờ, tôi dám chắc những văn phẩm của Nguyễn Tuân sẽ còn có một địa vị xứng đáng hơn nữa”

Trong một bài giảng bồi dưỡng người viết trẻ, Nguyễn Tuân đã bộc bạch quan niệm về nghề:“Nghề văn là nghề của chữ … Nó là cái nghề dùng chữ nghĩa mà “sinh sự”.Theo ông, đánh giá một nhà văn, đứng về mặt chuyên môn nghề nghiệp mà bàn, thì giá trị của người đó“là những công đức lập ngôn”,là ở chỗ ông ta“đã mở mang thêm vốn liếng dân tộc về tiếng nói được tới mức nào, và đã góp phần sáng tạo của mình vào ngôn ngữ Việt Nam như thế nào”.

Đọc Nguyễn Tuân, thấy rõ ở ông một ý thức trách nhiệm hoàn toàn tự giác và một tình yêu sâu đậm với những gì liên quan đến ngôn ngữ, đặc biệt là đến tiếng mẹ đẻ.Nguyễn Tuân không phải là nhà ngôn ngữ học, không phải là người lập thuyết. Ông là nhà thực hành tài hoa và sáng tạo với một ý thức rất cao về vai trò, trách nhiệm của nhà văn với ngôn ngữ mẹ đẻ, đúng như ông tự nhận trong mục chuyên môn của bản khai lí lịch ở Hội nhà văn: Chuyên viên tiếng Việt.

Người ta thường nói “văn là người”. Trường hợp nhà văn Nguyễn Tuân là điển hình về sự hài hoà thống nhất giữa văn phong và phong cách sống. Ông nổi tiếng về sự kỹ tính trong ứng xử, giao tiếp đồng thời cũng kỹ tính trong công việc cầm bút.Ông dùng chữ chọn lọc, viết văn thận trọng, đôi khi đến mức người đời cho là cầu kỳ.

Nói về phong cách sống, phong cách viết của ông, nhà văn lão thành Kim Lân bình phẩm:“Người chưa biết ông Tuân có thể cho ông là người cầu kỳ, kỹ tính trong giao tiếp ứng xử, cả khi ăn, khi mặc. Ông là người nghệ sĩ nên ăn mặc tưởng tuềnh toàng nhưng người ta vẫn thấy đẹp. Càng biết ông, người ta càng quý trọng tính thẳng thắn, chân tình và một phong cách sống đẹp của Nguyễn Tuân”.

Quan điểm nghệ thuật của Nguyễn Tuân - Bài mẫu 3

Nhắc đến Nguyễn Tuân là nhắc đến một nhà văn suốt đời đi tìm cái đẹp, luôn theo đuổi phương châm “nghệ thuật vị nghệ thuật”. Một con người dành cả cuộc đời của mình để sáng tạo ra những tác phẩm mang tính duy mỹ và hoàn thiện. Điều đó được thể hiện rõ nhất ở phong cách nghệ thuật đỉnh cao của Nguyễn Tuân.

Phong cách nghệ thuật chính là phạm trù thẩm mĩ độc đáo, riêng biệt của nhà văn với sự vận động và thống nhất trong quá trình sáng tác, nó là dấu ấn riêng biệt của người nghệ sĩ trong cách nhìn nhận về những vấn đề trong đời sống. Phong cách nghệ thuật của Nguyễn Tuân là tài hoa uyên bác. Ông dường như cố ý lấy “cái tôi” tài hoa, uyên bác, ngông nghênh của mình để đối lập với cái xã hội phàm tục; phô diễn lối sống đẹp, thanh cao của mình như một thái độ phản ứng lại thời đại nhiễu loạn lúc bấy giờ. “Vang bóng một thời” của Nguyễn Tuân là tập truyện đạt đến đỉnh cao của sáng tạo nghệ thuật, góp phần đưa nghệ thuật văn xuôi Việt Nam phát triển thêm một bước mới trên con đường hiện đại hóa. “Vang bóng một thời” viết về những cái đẹp của một thời đã qua, nay chỉ còn vang bóng.

Tác phẩm nổi bật trong tập truyện này là truyện ngắn “Chữ người tử tù” với hình tượng của một con người tài hoa mà đã được Nguyễn Tuân khắc họa thành công, đó chính là nhân vật Huấn Cao. Theo Huấn Cao, cái đẹp không thể nào sống chung với cái xấu được, đó cũng chính là những gì mà Nguyễn Tuân muốn truyền tải. Con người chỉ thưởng thức được cái đẹp khi có bản chất trong sáng, nhân cách cao thượng. Có thể thấy, nhà văn cũng như mê mẩn trong ma lực của ngôn từ và truyền được trọn vẹn đến người đọc chất men say nhiều khi kỳ quái ấy.

Nét phong cách nghệ thuật của Nguyễn Tuân còn được thể hiện ở tập “Sông Đà”. Tuỳ bút “Người lái đò sông Đà” trong tập “Sông Đà” là một trong những cột mốc quan trọng của Nguyễn Tuân trong quá trình chuyển từ chủ nghĩa lãng mạn sang chủ nghĩa hiện thực trong đời sống. Ông đi tìm cái đẹp trong con người lao động bình thường.

Theo Nguyễn Tuân, néttài hoa nghệ sĩcủa con người không chỉ thể hiện ở hoạt động sáng tạo nghệ thuật mà còn thể hiện ở nhiều lĩnh vực khác nhau. Đối với bất kì công việc gì, khi đạt tới trình độ khéo léo điêu luyện, con người sẽ bộc lộ nét tài hoa nghệ sĩ đáng trân trọng. Ở phần đầu của tùy bút “Sông Đà”, khi nói về khung cảnh thiên nhiên núi sông của Tây Bắc nhà văn chỉ dùng một chữvàngnhưng khi bàn về vẻ đẹp và giá trị của con người lao động ông đã dùng hai chữvàng mười. Nét đẹp của con người càng được nâng cao và quý trọng hơn trong cảm xúc thẩm mỹ của Nguyễn Tuân.

Nguyễn Tuân đã thực sự “vang bóng một thời” và những trang văn tài hoa, độc đáo của ông cũng sẽ mãi bất tử trong lòng người đọc.

Quan điểm nghệ thuật của Nguyễn Tuân - Bài mẫu 4

Nguyễn Tuân là người được mệnh danh đi tìm cái đẹp chính vì thế, chúng ta đều thấy trong hầu hết các tác phẩm của ông đều mang vẻ đẹp của sự tìm tòi, khám phá, khơi nguồn những điều chưa ai khơi, và sáng tạo những điều mới lạ. Chính vì thế mới có quan niệm của ông “Tôi quan niệm đã viết văn thì phải cố viết cho hay và phải viết đúng cái tạng của mình. Văn chương cần có sự độc đáo hơn trong bất kì lĩnh vực nào”

Văn chương không phải là sự sáo rỗng, mà đó là sự sáng tạo, tinh hoa của người thi sĩ, cần có sự hiểu biết và am hiểu vềcuộc sống, mới viết nên những lời văn không sáo rỗng, nó đậm tính chất nhân văn, thấu hiểu về văn hóa. Như nguyễn Tuân đã nói: “ đã viết văn thì phải cố viết cho hay”. Tại sao lại có nhận định như vậy, có lẽ là do ông quan niệm về cuộc sống, văn chương là cái đẹp, là cái đẹp của nghệ thuật, chính vì thế những lời lẽ mà văn chương viết ra phải hay để phục vụ cho độc giả.

Mỗi người có một phong cách sáng tác riêng, nó tạo nên một thương hiệu cũng như một dấu hiệu để phân biệt giữa tác giả này với tác giả khác, chính vì thế mỗi người đều khám phá ra những cái của riêng mình, một phong cách nghệ thuật độc đáo và hấp dẫn hơn, hình ảnh đó mở ra cho nềnvăn họcnhững cái mới mẻ, đó là những nguồn cảm hứng lớn cho nềnvăn học, một cái nhìn sâu sắc hơn về nghệ thuật, nghệ thuật thể hiện qua nội dung, và cũng thể hiện qua những hình ảnh thể hiện trong tác phẩm.

Quả như Nguyễn Tuân đã từng nói: “ Tôi quan niệm đã viết văn thì phải cố viết cho hay và phải viết đúng cái tạng của mình. Văn chương cần có sự độc đáo hơn trong bất kì lĩnh vực nào” Mỗi nhà văn phải tìm và viết theo sở trường của mình, viết đúng với khát khao, những tài năng mà mình có sẵn và đặc biệt hơn văn học phải là sự sáng tạo, sự khao khát tìm tòi những cái mới, đó là cái thành công mà văn học thể hiện.

Sự đa dạng trong cách nghĩ, sự đa dạng trong cách thể hiện cũng phần nào thể hiện được sự mạnh mẽ trong cách sáng tạo của mỗi nhà thơ. Độc đáo ở trong văn học có thể nói là sự độc đáo về đề tài, cách viết và cách thể hiện, mỗi một tác phẩm đều thành công ở những lĩnh vực khác nhau, nó không chỉ thể hiện những cái riêng biệt, mới lạ mà nó còn thể hiện một vẻ đẹp của chân thiện mĩ.

---/---

Trên đây là một số bài văn mẫu Quan điểm nghệ thuật của Nguyễn TuânTop lời giải đã biên soạn. Hy vọng sẽ giúp ích các em trong quá trình làm bài và ôn luyện cùng tác phẩm. Chúc các em có một bài văn thật tốt!

Video liên quan

Chủ Đề