Tam sinh tam The truyện review

Đây là một trong những series Review phim cũ, phim Q đã xem nhưng do lười biếng nên chưa viết Review.

Tam sinh tam The truyện review

Từ dạo Q xem Thượng Dương Phú xong thì bỗng nhiên mất hứng thú với các phim mới ra sau này, trở nên kén chọn phim dữ dội. Ngay cả phim Nàng Quạ đen và Thư sinh Thằn lằn của Nhậm Gia Luân, Q trông chờ bấy lâu cũng không hứng thú xem nữa. Có lẽ đây là dấu hiệu của tuổi già ập đến. (hi).

Cách đây mấy hôm, Q lại muốn xem lại phim Tam sinh tham thế thập lý đào hoa (bản truyền hình). Bộ phim này, Q đã xem 3 lần + đọc truyện: xem lần đầu kiểu đầu cuối lẫn lộn như muôn thuở, xem xong thì đọc truyện, sau đó xem lại lần 2 từ đầu đến cuối, và cách đây mấy ngày là lần 3.

Đây là một trong 2 bộ phim đánh dấu thời kỳ quay lại với phim Trung Quốc của Q, sau một thời gian vô cùng dài Q chỉ xem phim Hàn (tính ra là cả mười mấy năm đó, từ khi Q tốt nghiệp đại học). Bộ phim đầu tiên là Hương mật tựa khói sương (Q sẽ review vào bài khác nha)

Giờ thì Q viết vài đánh giá sơ lược cho bộ phim nè:

  • Phim có nội dung rất chặt chẽ, lôi cuốn.
  • Diễn viên đẹp, diễn xuất nhập vai (diễn viên chính lẫn phụ).
  • Áo quần phải nói là quá đẹp – mềm mại, bay bay đúng kiểu phong thái tiên nhân.
  • Nhạc phim thì vô cùng bắt tai nghe và hợp với từng khung cảnh trong phim.
  • Hiệu ứng phim bây giờ xem lại thấy hơi giả nhưng tính vào thời gian nó phát sóng vào năm 2017 là quá ổn

Nói chung, phim này vô cùng nổi tiếng và hot ngay từ lúc ra mắt (khác những phim Q review trước đó – kén khán giả), nên Q không phải nói nhiều về những yếu tố khiến bộ phim trở nên hấp dẫn nữa ha (ai cũng công nhận rồi). Bài review này, như thường lệ, Q chỉ đi sâu vào chia sẻ cảm nhận của riêng Q về bộ phim.

Tiếp theo sau đây là những ấn tượng của Q về bộ phim:

Đây là bộ phim có Tiên Khí nhất mà Q đã xem.

“Tiên Khí” này không phải đến từ những sắc mây trắng lãng đãng ở Dao Trì hay những bức tường vàng ngọc nguy nga tráng lệ của Cửu Trùng Thiên mà đến từ những bức tường đá thanh bạc ở núi Côn Luân và động Vĩ Hồ, đến từ phong cảnh tiêu dao mênh mông ánh nước ở Thanh Khâu hay Thập Lý Đào Hoa ngợp hồng sắc đào lẩn khuất chập chờn trong làn mây mờ ảo.

” Tiên khí” đến từ những Thượng Thần thượng Cổ, mỗi cái phất tay nhấc chân làm làn áo mềm mại hư ảo tung bay trong gió, trải qua cuộc sống hàng vạn năm dài vô vị qua những ván cờ, những chung trà, những phút giây chắp tay đứng lặng yên nhìn thế sự trải qua quy luật vật đổi sao dời, những mối quan hệ hàng vạn tuổi không còn thấy thứ bậc tiền hậu, đối đãi với nhau trân trọng đạm bạc như những người bạn lâu năm… Mỗi tập phim là một giấc mộng tiên nhân dành cho người xem, trải dài trong suốt 58 tập. Mỗi lần Q xem lại bộ phim này, cảm giác như đang lôi ra chiếc hộp âm nhạc huyền ảo mà mình luôn yêu thích, căng dây cót để vang lên những nốt nhạc tuổi thơ thần tiên, những khung cảnh ấu thơ lấy mùng làm vạt áo, xỏ những chiếc trâm cườm nhặt được nơi cửa tiệm may áo cưới gần nhà để cắm lủng lẳng trên đầu.

Bộ phim có những khoảng khắc ngược tâm gây nhung nhớ.

Hai nhân vật chính trong phim trải qua mối tình 3 kiếp đầy ngược tâm và luôn trong tình thế rượt đuổi bỏ lỡ nhau. Mỗi trường đoạn họ bỏ lỡ nhau trong phim, đều khiến cả hai tổn thương về thể xác và tình cảm. Và, chính ở những trường đoạn này, là những khung cảnh vô cùng nghệ thuật và đẹp, khiến khác giả mãn nhãn ánh nhìn nhưng cũng run lên những tầng cảm xúc đau thương, tiếc nuối xót xa mà tuôn rơi nước mắt.

Tiền duyên – nam chính là tiên thai vạn năm, ẩn mình trong đóa sen vàng được nuôi dưỡng trên núi Côn Luân, nàng là đệ tử thứ 11 của thượng thần Mặc Uyên. Nam chính chỉ là nguyên thần chưa tỉnh thức, không biết nữ chính là ai, nữ chính dĩ nhiên là không nhận ra được sự tồn tại của nam chính. Hắn thích nàng, luôn ở bên cạnh nàng bầu bạn, chia sẻ vui buồn cùng nàng. Khi sư phụ Mặc Uyên của nàng chết, hắn đau lòng ngồi bên cạnh an ủi nàng, nhưng rồi hốt hoảng vì “đã có ai đó động vào đóa sen vàng“, đã đến lúc hắn phải đi đầu thai chuyển kiếp, hắn vội vàng níu kéo phút giây ở cạnh nàng và mong có thể nhìn rõ được mặt nàng, nhưng hắn chỉ kịp nhìn thấy bóng lưng nàng quay đi trong vô vọng. Hắn sẽ quên nàng và cũng chẳng thể nói lên lời hẹn ước nào với nàng. (Một chút cảm giác nuối tiếc).

Kiếp thứ nhất – hắn đầu thai chuyển kiếp, giờ đây hắn là thái tử thiên tộc, được phối hôn cùng Nữ Quân Bạch Thiển Thanh Khâu – chính là nàng, nhưng hắn không hề biết. Hắn không quan tâm đến hôn sự đó, trong lúc đi trảm yêu ở trần gian thì gặp nàng. Nàng khi đó không phải là Bạch Thiển mà là một người phàm trần đang gặp nạn, lịch kiếp ở trần gian. Vốn sẵn có duyên tiền kiếp, hắn và nàng nhanh chóng cảm mến nhau, bái thiên địa làm chồng vợ trong mơ hồ, từ đó yêu nhau và có con cùng nhau. Những tưởng ngày tháng sẽ êm đềm hạnh phúc như hắn sắp đặt nhưng Thiên Tộc đã phát hiện ra nàng. Họ không chấp nhận một con dâu phàm trần nên đã đem nàng lên Thiên cung, chờ ngày nàng sanh nở xong thì sẽ xử chết nàng. Hắn vì sợ nàng bị xử chết nên đã giả vờ lãnh nhạt với nàng. Hắn có thể lừa gạt được các chư tiên, lừa gạt thiên đế và rồi hắn cũng lừa được cả nàng. Nàng tưởng hắn không còn yêu nàng, cảm thấy không nhất thiết phải sắc son chịu đựng khổ đau dày vò cùng mối tình này nữa. Sau khi sanh con, nàng để con lại và một mình nhảy Tru Tiên Đài, hy vọng sẽ được trở lại trần gian, nơi nàng từng sống. Giây phút linh cảm thấy điềm chẳng lành sắp xảy ra, hắn hốt hoảng, lo sợ điên cuồng tìm nàng, khi biết nàng ở Tru Tiên Đài, hắn gần như không còn thở nổi, vội vàng chạy đến. Thế nhưng, chỉ kịp nhìn thấy nàng nhảy xuống. Và dù, hắn đã bất chấp nhảy xuống theo nhưng đến vạt áo của nàng hắn cũng không kịp nắm vào tay. (Trường đoạn này vừa gây nghẹt thở, vừa đau lòng, bi ai)

Tam sinh tam The truyện review

Kiếp thứ hai – nàng rơi xuống từ Tru Tiên Đài, trở lại thành Bạch Thiển, mang theo cơ thể đầy thương tích và tâm hồn tan nát. Quá đau khổ và tổn thương vì cho rằng hắn không yêu nàng, nàng uống thuốc vong tình để quên đi tất cả. Xem tất cả như là một số kiếp nàng cần trải để phi thăng Thượng Thần. Hắn rơi vào Tru Tiên Đài cũng gần như mất mạng, nằm trên giường suốt 60 năm. Sau khi tỉnh lại, hắn sống những chuỗi ngày ray rứt đau khổ nhớ thương nàng suốt 300 năm, ngày đêm canh giữ Đèn kết phách chỉ để hy vọng phục hồi lại một hình ảnh thế thân của nàng. Đèn kết phách chính là sinh mạng của hắn, dẫu biết rằng thứ hình ảnh mà đèn tụ về được chỉ là giả tạo, nhưng hắn vẫn chấp nhận bám víu. Giây phút đèn kết phách bị tắt, hắn hoàn toàn rơi vào trong bóng đêm tuyệt vọng, hắn chấp nhận đánh tan nguyên thần của mình để làm chất đốt khiến đèn sáng lại. Thái tử thiên tộc ư? Sứ mệnh ư? Đối với hắn, tất cả đã không còn là ý nghĩa gì khi nàng chết. ( Nhìn cảnh Dạ Hoa bi thương nhớ vợ mà vừa đau lòng, vừa ngưỡng mộ tấm chân tình của hắn)

Cũng may nàng và hắn còn có một đứa con, điều cuối cùng có ý nghĩa đối với hắn. Trong một lần đưa con dạo chơi ở Long Cung, hắn tình cờ gặp Thượng Thần Bạch Thiển. Giây phút hắn nhìn thấy nàng, mọi tuyệt vọng đã hoán đổi thành niềm vui, niềm hạnh phúc, tụ thành những giọt lệ nơi đáy mắt hắn. Đất trời, vạn vật dường như không còn tồn tại, hắn chỉ nhìn thấy mỗi nàng. Dù nàng đã quên hắn, hắn cũng mặc kệ, hắn xông xả vào nàng, bám dính lấy nàng, bất kể cái gì gọi là quy tắc, sĩ diện của thiên tộc. Lần này, hắn nhất định sẽ không buông tay nàng. Nàng cũng dần yêu hắn chân tình. Hắn ngỡ rằng lần này đã không còn gì cách trở, hắn yêu nàng, nàng yêu hắn, và cả hai có hôn ước với nhau. ( Phân đoạn mặt dày đi chinh phục vợ vô cùng dễ thương và tình cảm )

Tam sinh tam The truyện review

Thế nhưng, thế sự vẫn là luôn đầy thử thách. Bạch Thiển vô tình nhớ lại toàn bộ quá khứ nàng đã quên. Nàng không thể chấp nhận sự khổ đau của 300 năm trước, nên dứt khoát từ hôn với hắn. Mặc kệ hắn đứng trước động chờ nàng 7 ngày 7 đêm để giải thích, nàng cũng không màng thay đổi. Nàng là một người kêu ngạo. Hắn lại là một kẻ si tình. Hắn biết nàng muốn thay sự phụ đi diệt trừ Kình Thương và phong ấn chuông Đông Hoàng. Hắn, dù thân thể đã bị mất hết tu vi 9 vạn năm, cũng quyết thay nàng làm chuyện đó. Hắn chết trong sự ngỡ ngàng, áy náy tột cùng của nàng. (Q đã rơi nước mắt ở mấy phút ngắn ngủi khi hắn chết, bi thương quá đỗi, tiếc cho tấm chân tình của Dạ Hoa)

Tam sinh tam The truyện review

Kiếp thứ ba: Trước khi hắn chết, hắn vẫn khẳng định với nàng: “Trước sau, người hắn yêu chỉ là nàng”. Nàng dĩ nhiên là ở lại trong ngập tràn khổ đau, dằn vặt và hối hận. Nàng đã phụ tấm chân tình của hắn suốt 2 kiếp. (Dạ Hoa và Bạch Thiển có happy ending không, mọi người tự xem nhé, lần này sẽ không nói kết cục)

Phần này Q miêu tả và kể hơi dài. Q biết vậy nhưng cũng không biết làm cách nào khác hơn để diễn tả sự ấn tượng mà những trường đoạn đó đưa đến cho Q. Những gì Q kể, chính là những cảm xúc mà Q nhận được từ đó. Dĩ nhiên, phim sẽ sinh động hơn Q kể rất nhiều.

Truyện thành phim, phim sống trong truyện

Phải lúc Q đọc xong truyện, Q mới trở nên thích phim này vô cùng, vô cùng nhiều. Lúc đầu Q coi, vì là coi tua, coi vội kiểu không tập trung (hồi đó Q cũng còn hời hợt lắm. hi.) nên chỉ thấy phim đẹp, phim đúng sở thích huyền huyễn của Q. Q cũng không hiểu tâm trạng của Bạch Thiển cho lắm, vì nàng ấy thuộc tuýp nhân vật trầm mặc ít nói. Cũng không hiểu sao Dạ Hoa lại yêu nàng nhiều như vậy.

Nhưng khi đọc truyện thì sẽ hiểu hết tất cả các bạn ạ. Trong truyện là lời kể của Bạch Thiển nên chúng ta sẽ hiểu rõ tâm tư nàng hơn. Nàng là một con Hồ ly trắng chín đuôi sở hữu một dung nhan tuyệt mỹ nhất lục giới. Nàng không thông minh, nàng ham ngủ, hay lạc đường. Nhưng nàng lại rất hoạt bát, nàng khiến người ở bên cạnh nàng thấy vui vẻ. Nàng cũng rất trượng nghĩa, vì cứu sư phụ nên nàng phải trích máu tim của mình cho sư phụ và sống một cuộc đời ẩn dật, ít giao tiếp, ít nói. Thời gian 7 vạn năm cũng khiến nàng trở nên lãnh nhạt với mọi thứ cho nên khi xem phim các bạn sẽ thấy Bạch Thiển rất ít nói và luôn có thái độ nhàn nhạt với mọi sự.

Từ góc nhìn của nàng ở truyện, bước vào xem phim, chúng ta sẽ thấy thêm tâm tư của Dạ Hoa mà trong truyện không nhắc đến (vì truyện là tâm tư của Bạch Thiển mà). Dạ Hoa là một thái tử xuất sắc có một không hai ở thiên tộc, còn trẻ tuổi nhưng tu vi cao thâm hơn cả các thượng thần. Hắn trung nghĩa, thương người, lạnh lùng trầm ổn và vô cùng si tình. Cả hai kết hợp lại, chúng ta sẽ có cái nhìn toàn cảnh về nội tâm của hai nhân vật. Từ đó, coi phim lại sẽ thấy phim vô cùng hay. Vì phim chuyển thể gần sát với nguyên tác. Mọi khung cảnh thần tiên trong truyện được phim hiện thực hóa vô cùng đẹp và huyền ảo.

Từ truyện, cũng hiểu thì ra nàng và Dạ Hoa có thêm một thời gian Tiền Duyên, đó là lý do vì sao họ vừa gặp nhau đã yêu nhau. Dạ Hoa thật sự là một người đàn ông đáng được mọi nữ nhân trên đời này muốn lấy về làm chồng. Thật ngưỡng mộ vì Bạch Thiển đã có được tình yêu ấy. Nàng cũng là một người chân tâm, trượng nghĩa rất xứng đôi với Dạ Hoa. Cả hai nhân vật này, được Triệu Hựu Đình và Dương Mịch thể hiện vô cùng chân thực, có thể nói, không ai có thể vượt qua được Dạ Hoa và Bạch Thiển của họ. Từng ánh mắt, từng động tác, có thể lấy đi biết bao nhiêu nỗi niềm và nước mắt của khán giả.

Trong phạm vi bài viết này, Q đã cố gắng đúc kết những hiểu biết và cảm nhận của Q về nhân vật và nội dung sau khi xem phim và truyện, để các bạn có cái nhìn tổng thể về bộ phim, không phải lấn cấn là phải xem truyện rồi mới xem phim như Q. Cứ thẳng tiến xem phim sau khi đã đọc review nhé!

Phim có nhiều triết lý sống rất hay:

  1. Khi Dạ Hoa chết. Bạch Thiển không biết làm sao để sống trên cõi đời này. Tứ ca nàng khuyên nhủ: ” Sống lâu như vậy, lẽ nào không nhìn thấy được ly biệt ở đời”. Nàng nói: “Nhìn được, nhưng không biết làm sao để nhìn thấu. Khi muội nhớ lại ký ức, muội chỉ nhìn thấy những điểm không tốt của Dạ Hoa, muội quên mất chàng đã đối xử thâm tình với muội như thế nào. Đến khi chàng chết đi, muội chỉ toàn nhớ về những điều tốt đẹp chàng đã làm cho muội. Làm sao muội vượt qua được đây…”. ——> trong cuộc sống, chúng ta thường luôn dựa vào quá khứ để khẳng định mình, để nhìn nhận mình là ai. Nếu trong quá khứ là người bất hạnh, chúng ta chỉ nhìn vào những điều bất hạnh đã trải qua để tiếp tục dằn vặt bản thân không được quên những điều đó. Việc dùng dằn với quá khứ sẽ khiến chúng ta quên mất hiện tại, trong khi hiện tại mới là quan trọng. Hiện tại đang rất hạnh phúc, vậy thì cớ sao lại cứ bám víu vào quá khứ để làm gì? Từ chối chấp nhận hiện tại hạnh phúc cho đến khi mất đi nó, chúng ta chợt hoảng hốt và rồi lại tiếp tục nhớ về nó như là một quá khứ hạnh phúc, về khoảng thời gian chúng ta đã sống tốt như thế nào và lại tiếp tục dằn vặt. Chúng ta đã làm khổ mình thông qua một cái quá khứ đau khổ lẫn hạnh phúc. Nếu cứ mãi sống trong quá khứ như thế, thì sẽ mãi mãi đánh rơi hiện tại của mình.
  2. Dạ Hoa ở kiếp thứ 2, vì muốn bảo vệ Tố Tố người phàm mà giả vờ hờ hững với nàng. Hắn hi vọng rằng, tương lai sau khi hắn trở thành thái tử, sẽ có thể đường hoàng cưới nàng. Hắn chỉ mong chờ vào tương lai và hờ hững với nàng trong hiện tại. Nhưng Tố Tố lại là người trân trọng những phút giây hiện tại nàng đang sống, nàng không chấp nhận sự hờ hững của Dạ Hoa. Nàng cho rằng chàng không yêu nàng, thế là nàng thà sống một cuộc đời phàm nhân yên ổn trên núi Tuấn Tật hơn là sống những ngày đau khổ cùng chàng trên thiên đình, nàng chọn nhảy Tru Tiên Đài. Dạ Hoa đã đánh vỡ cái tương lai mà chàng hy vọng, vì chàng đã mất nàng — > Cũng là một câu. Hãy trân trọng hiện tại.
  3. Kiếp thứ 3, Dạ Hoa dẫu là người đến sau, dẫu nhỏ hơn Bạch Thiển 7 vạn tuổi. Nhưng chàng đã hết lòng sống và đối đãi với nàng, chàng đã rút kinh nghiệm từ kiếp trước. Chàng quyết tâm từng bước xây dựng tương lai vững chắc cho chàng và nàng trong những thời khắc mà chàng và nàng đang sống. Dạ Hoa đã dành được tình yêu từ nàng, một tình yêu sâu đậm. Dẫu hiện tại khiến chàng bị hồn bay phách tán, chàng cũng chấp nhận cho nàng sống, chàng tác thành cho nàng và Mặc Uyên và chỉ cầu mong nàng đừng quên mất chàng. Rồi từng ngày, từng ngày ở Vô Vọng Hải, chàng hấp thụ linh khí để tỉnh lại, giây phút tỉnh lại, ngay lập tức, chàng chạy như bay đi tìm nàng. Chàng không bỏ lỡ một phút giây nào cả. Cuối cùng, chàng đã có được hạnh phúc trong phút giây đang sống của mình. —-> chỉ cần chúng ta làm bất cứ việc gì ở phút giây hiện tại mà chúng ta đang sống với một ý thức sáng tỏ, thì việc đó sẽ trở thành nghệ thuật, thành thứ đem lại hạnh phúc và an yên cho chúng ta.

4. Nhân vật Tố Cẩm. Là người đến trước, 9 vạn năm kề cận bên Dạ Hoa nhưng chàng vẫn không có một thiện cảm tốt nào với nàng. Bởi vì nàng quá giả tạo, nàng toan tính, mưu cầu cho bản thân quá nhiều. Cuối cùng, nàng chỉ đổi lại những chuỗi ngày dằn vặt đau khổ cho mình cũng như nhận lấy hậu quả đau thương cho mình về sau. —– > hãy sống bằng tấm lòng yêu thương và lương thiện. Nhân – quả chắc chắn có báo ứng. Những gì chúng ta làm, có thể lừa được một số người, nhưng không có nghĩa là chúng ta có thể lừa được tất cả và trên hết, chúng ta sẽ không lừa được bản thân mình.

Tạm thời chỉ nói 4 chân lý trên thôi hén. Bài cũng dài quá rồi, Q cũng lười viết tiếp và chắc là các bạn đọc đã thấm mệt. Q rất cám ơn các bạn đã quan tâm và đọc đến dòng cuối cùng của bài viết này với Q.

Hy vọng rằng, các bạn chưa xem phim này, sau khi đọc Review của Q rồi xem phim, sẽ cảm thấy thích bộ phim giống như Q. Và cũng mong rằng, ai đã xem phim rồi thì có thể vào đây cùng Q sống lại những cảm xúc đã có từ bộ phim.

Phim đang có trên nền tảng ứng dụng FPT Play, Netflix, Vieon…. nhiều lắm. Các bạn xem ở đây để coi được bản HD đẹp và phụ đề ổn nha. Chúc các bạn một ngày vui vẻ!

Annie always beside you!

Link Nhạc phim cho bạn nào muốn nghe và tải về nha!

Tư Mộ – Úc Khả DuyLạnh Lẽo – Thiếu Lý vs Hải Bất ĐôngTam sinh tam thế – Trương KiệtPhồn hoa – Đông Trinh