Tâm can Bảo Bối là gì

"A... hức... ba ơi..." Nước mắt sinh lý bị kích thích đọng thành giọt lớn mà trườn xuống trên gò má cao cao, Tiêu Chiến trên đà hứng tình không ngừng lên tiếng rên rỉ nỉ non, bàn tay lùa vào mái tóc của ba nuôi mà chậm rãi siết lấy.

Vương Nhất Bác đã sớm mút đến hỏng hai đầu vú trướng đau sưng hồng của con trai cưng, khiến nơi ấy tê dại chẳng còn cảm nhận được gì nữa mà run rẩy tắm trong nước bọt loang loáng. Hắn dùng bàn tay lần dần xuống, ra đằng sau vỗ lên bờ mông tròn trịa của con trai mà nhào nặn xoa nắn. Da thịt thiếu niên mềm mại đàn hồi, vừa rồi sau một lần làm tình vẫn còn dinh dính hỗn độn, trong bàn tay hắn đưa đẩy mặc sức mà tạo hình.

Tiêu Chiến nghiêng đầu sang một bên, tóc mai tán loạn rũ xuống che đi đáy mắt sóng sánh, miệng nhỏ khô khốc mở ra ư ử rên, nước bọt theo đầu lưỡi đỏ chót hơi đưa ra ngoài của cậu chảy men theo mép mà chan xuống ga giường, thấm vào làm ướt đẫm một mảng bên mặt.

"Con ngoan... chỗ này..." Ngón tay của Vương Nhất Bác mò mẫm trượt vào cái khe sâu hoắm, nhanh chóng tìm tới trên miệng lỗ nhỏ đang đều đặn co thắt hít thở. Nơi này bị hắn đâm chọc một lần đã được nới ra không ít, giờ chạm vào mềm mại lại dễ chịu, vẫn còn tinh dịch nhơn nhớt đọng lại chậm chạp chảy ra, phả tới một làn hơi nóng hầm hập trên ngón tay đang mơn trớn bên ngoài của hắn.

Tiêu Chiến bị nghịch ngợm sờ mó ở nơi nhạy cảm liền run lên, cả người cong cứng như cánh cung bị kéo ra mà thở vội, mí mắt nhắm lại, mày thanh khẽ cau, mồ hôi kết hạt chảy xuống cứ ngày một nhiều hơn. "A... ba... chỗ đó... ngứa... hức..."

Tác dụng của thuốc kích dục đã qua đi thế nhưng xúc cảm được dạy dỗ nơi ấy vẫn in sâu trong tâm trí cậu, khiến cậu chỉ cần bị chạm qua một chút thôi liền nhớ nhung tới mức bật khóc, cơ thể non mềm vặn vẹo siết mảnh ga dưới thân đến nỗi xộc xệch mà kêu lên: "Ba... ngứa..."

Vương Nhất Bác dùng một ngón tay vẽ vài đường vòng cung trên nếp thịt ngoài cửa, mân mê di chuyển, cọ sát trên vách mà không tiến vào, kích thích làm cho bên trong bắt đầu mềm dần, tiết nước chèn ép theo nhau tóc tách rỉ ra bên ngoài, làm ướt cả đầu ngón tay của hắn.

"Bé cưng, chỗ này biết đòi hỏi rồi." Hắn vừa nói, vừa trườn người xuống dưới, dùng vai đỡ lấy hai cẳng chân của cậu mà tách ra, đầu vùi vào cái khe giữa những đường cong đầy mời gọi, lưỡi mềm vươn ra, chậm rãi miết xuống.

"A... " Tiêu Chiến kích động thổn thức thở dốc, mắt hạnh trợn lên chống đỡ sự xâm lấn lạ lùng mềm mại ở phía sau, bàn tay siết chặt tấm ga giường dưới thân, chân gác trên vai hắn cũng co cụm lại, như một cái gông muốn khóa lấy đầu hắn càng chặt, eo hông nâng lên, gọi mời cầu xin hắn tiến vào càng sâu.

Hắn mút mát liếm quanh lỗ huyệt của con trai, đầu lưỡi xỏ vào nén lên vách thịt đỏ thẫm mà mò mẫm khuấy đảo, mang theo nước bọt nóng bỏng vào sâu bên trong, lẫn lộn trong bao nhiêu thứ chất lỏng chẳng rõ là tinh dịch hay thuốc kích dục còn sót lại trộn vào với nhau. Lưỡi mềm tiến vào rồi thu về, đẩy đưa nhịp nhàng chậm rãi, khơi gợi lên trong lòng thiếu niên mới lớn vô số xúc cảm xa lạ mê đắm, khiến cậu càng thử càng nghiện, trầm luân chẳng có cách nào thoát ra.

Tay Tiêu Chiến vòng xuống đằng sau, tự giác vạch mông ra để cử động của ba nuôi dễ dàng hơn, nước mắt nóng hổi chảy xuống, mang cả tiếng rên rỉ ngọt ngào bủa vây khắp phòng, nhuốm bầu không khí trong mùi vị tình dục quẩn quanh vừa mặn nồng, vừa quyến rũ thơm ngon không thể chối từ.

Tiếng nước ướt át nhóp nhép không ngừng vây hãm lấy tâm trí, hiện giờ Tiêu Chiến đã chẳng còn suy nghĩ được bất cứ cái gì nữa rồi, phần kí ức mới chỉ ngay đây thôi, hình ảnh ở bên đàn dương cầm trở về ngay lập tức khiến cậu thở dốc, bụng nhỏ cơ hồ thắt lại, cả cái lỗ thịt phía sau cũng siết vào, mút lấy đầu lưỡi của Vương Nhất Bác vô cùng chặt chẽ.

Cả người chẳng có chỗ nào là không nóng rần rần lên như thể bị đặt trên vỉ than, xúc cảm càng lớn bao nhiêu cậu lại càng mơ hồ cảm thấy có gì đó trống trải thiếu thốn bấy nhiêu, bụng dưới truyền lên một trận nhộn nhạo nao nao, dương vật đã đứng thẳng hồng hào co giật vài cái. Tiêu Chiến vặn vẹo thân thể, mài da thịt xuống ga giường đánh tan đi cái cảm giác ngứa ngáy khó chịu, "Ư... ngứa quá... nóng..."

Vương Nhất Bác dùng lưỡi mơn trớn chăm sóc đến khi cả miệng mỏi rời mới buông ra, thấy cơ thể cậu lên cơn động tình không ngừng ngọ nguậy thì khóe môi cong lên. Hắn cúi đầu nhìn lỗ nhỏ bầy nhầy chảy nước, vách thịt đều đặn co bóp nở lớn trước mắt, hầu kết chậm chạp trượt lên trượt xuống. Yêu thương vô cùng rướn đến hôn lên cửa huyệt một cái, hắn thầm thì, "Ngoan nên phải thưởng."

Vương Nhất Bác lần lên phía trên, cầm đầu gối cậu mở rộng, bàn tay nắm vào đùi non mà đẩy xuống, khiến cơ thể cùng hai cánh chân thon dài tạo thành hình chữ M, bắt đầu dùng dương vật thô lớn của mình cọ lên vách huyệt, cảm nhận từng cái hôn ướt át của miệng nhỏ phía dưới trên thân dục hỏa, thoải mái vô cùng mà ngửa đầu thở ra.

"A... ba... " Tiêu Chiến dùng ánh mắt mơ hồ chan đầy nước nhìn hắn, cả khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ rực run run, môi nhỏ sưng tấy đưa ra, có phần đáng thương mà khóc lóc nỉ non: "Ba... con muốn... hức... "

Vương Nhất Bác cong môi, cúi đầu hôn xuống cái miệng bé bỏng của con trai một cái, phả lên gương mặt e thẹn của cậu một tầng hơi nóng rực, giọng nói trầm thấp đầy từ tính phá họng trượt ra: "Con ngoan... nói cho ta biết con muốn gì nào."

Vừa nói, động tác cọ mài nơi cửa huyệt phía dưới bắt đầu nhanh hơn, khiến cho Tiêu Chiến cảm thấy nơi ấy nóng rát khó chịu vô cùng, khóc nấc thành tiếng.

"Hức... con... con... a... con muốn ba nuôi đút vào... đút cho Chiến ăn... chim lớn..."

Cậu vừa rên vừa nấc, vô cùng đáng thương, Vương Nhất Bác nghe từng tiếng nức nở chẳng đâu vào đâu của con trai nhỏ, lòng cũng xót xa, động tác mơn trớn chơi đùa ở cửa huyệt thoáng dừng lại.

"Chiến ngoan... có sợ đau không?"

Hắn chần chừ đôi chút, ban nãy làm có thuốc, bây giờ thuốc đã sớm tan hết rồi, nói gì thì nói có lẽ là cũng sẽ đau đớn một chút. Nghĩ tới lại thấy xót con trai nhỏ, tự nhiên không muốn vào nữa.

Có điều Tiêu Chiến lúc này đã kích động lắm rồi, đói khát lắm rồi, nếu còn không được cắm vào chắc sẽ phát điên mất, cậu thực sự nhớ cái cảm giác thứ ấy găm sâu trong cơ thể mình, liên tục đâm thúc ra vào đến phát điên, nào có tâm trí cân nhắc đau hay không đau, cũng nào còn rảnh rỗi mà lo sợ cái gì nữa đây.

"Không... muốn ba nuôi đút vào... làm tình với con đi... ba nuôi ơi... hức... con..."

Đáy mắt Vương Nhất Bác trong giây lát tối sầm, rúc đầu vào hõm cổ con trai mà cọ cọ, "Bảo bối, con đang cầu xin ba chơi con đấy à..."

Dương vật đặt lên cửa huyệt, quy đầu đã hơi nhấn lên, nhưng cuối cùng vẫn không đẩy vào bên trong. Cả người Tiêu Chiến ngứa ngáy nóng ran, sắp không chịu được mà tan ra đến nơi, lúc này nào có thời gian mà chần chừ nữa, nước mắt trào ra như suối, khóc đến váng vất trời đất. "Ba... sao ba không đút vào... ba không yêu con nữa phải không... hức... ba... con muốn được làm tình... con muốn ba đâm con đến bắn... A...Á...Á..."

Bị tấn công bất ngờ, Tiêu Chiến ngắt quãng ngửa đầu khàn giọng ré lên, hậu huyệt tiếp nhận sự xâm chiếm của dị vật vô cùng khó khăn nặng nề, da thịt căng nhức, xương sườn bị ép đến mức muốn gãy ra làm đôi. Mắt hạnh trợn lên, con ngươi đen nhánh cũng co siết lại, cả người không có chỗ nào là không xoắn xuýt co thắt, giống như sợi thun bị kéo căng đến điểm tận cùng, có thể sẽ chẳng báo trước mà đứt phựt một cái.

"Hức... a... rách mất... ba ơi... to quá... sâu... a..." Tiêu Chiến thở gấp, mơ hồ cảm nhận cơ thể đau đớn cuộn trào đến từng thớ thần kinh, ngón chân chật vật co quắp lại, bàn tay nắm chặt lấy ga giường mà giằng xé, "Hức... hức... a..."

Vương Nhất Bác đẩy vào khó khăn, dương vật bị mút chặt khít đến đau đớn làm hắn cau mày, động tác tỉ mỉ cẩn thận vô cùng mà bắt đầu đâm rút. Hậu huyệt nóng bỏng đã nở ra, còn được hắn chăm sóc tận tình, chỉ có đoạn đầu hơi bất ngờ nên có phần đau đớn, sau càng lúc càng mềm lại, đến tiếng thở của Tiêu Chiến cũng bớt lộn xộn hơn.

Cậu để nước mắt rớt xuống ướt cả một mảng ga giường, run rẩy đón nhận từng đợt tấn công càng ngày càng mạnh phía dưới. Đau đớn ban đầu qua đi nhanh đến bất ngờ, đã bắt đầu râm ran cảm giác tê dại thoải mái, lưng ong ưỡn lên, tiếng rên mềm ướt nỉ non nghe cũng đẹp đến say lòng.

"A... ba... sâu quá... sâu nữa... a...a...a... sướng quá... yêu ba... con yêu ba..."

Vương Nhất Bác cảm thấy cơ thể con trai nhỏ phối hợp rất tốt, mềm mại ấm nóng, hơi thở đều đặn thoải mái, trong lòng cũng nhẹ đi phần nào, bắt đầu ra vào nhiệt tình hơn, càng ngày đâm đến càng sâu, cứ nhắm tới vị trí cực khoái mà hắn đã khám phá được mà thúc vào, mỗi lần đều khiến con trai run rẩy mê đắm mà hét lên.

Cơ thể non mềm ngọt nước của con trai xóc nảy theo nhịp đâm rút của hắn, bắt đầu điên cuồng xô đẩy làm ga giường nhăn nhúm lệch lạc, tiếng da thịt chan chát va chạm hòa cùng nhịp thở rơi vỡ trong không khí đầy mùi vị tình dục bủa vây. Vách đùi của Tiêu Chiến cùng gò mông bên dưới đỏ ửng lên, sưng tấy sau vô số lần đánh tới, đàn hồi mà run rẩy lắc lư như món pudding thơm ngậy ngọt mềm.

Vật nhỏ bên trên càng ngày càng trướng, đỏ hồng gào thét trong cơn kích động sướng đến tê tái da thịt, cậu biết mình lại sắp bị chơi đến bắn rồi, liền dùng chút ít sức lực còn sót lại, đưa tay kéo lấy cổ ba nuôi.

"Ba... a... con... con sắp ra... ba hôn con đi... hôn con..."

Vương Nhất Bác không đáp, ngay lập tức cúi đầu mở miệng phủ xuống cánh môi thơm mềm ngọt ngào, chậm rãi đưa lưỡi chà sát vòng quanh, mút lấy thật mạnh. Tiêu Chiến thỏa mãn dùng cái lưỡi nhỏ quấn quýt cùng ba, say mê trầm luân để ba nuôi len lỏi vào từng ngóc ngách cơ thể mình.

Khám phá, làm chủ, quấy đảo, hủy diệt.

Tất cả hôm nay, đều đã được cậu hoàn toàn dùng hai tay dâng lên cho người đàn ông này.

Đảo điên môi lưỡi, hương vị ướt át trao đổi giao thoa, bên dưới vẫn không ngừng tiếp nhận những cú đâm thúc mạnh mẽ. Tiêu Chiến hổn hển thở đều, để tâm trí bay bổng trong khoái cảm sung sướng đến mất hết cảm giác, giờ phút này chỉ muốn cùng người đàn ông quen thuộc này mãi mãi hòa vào làm một.

Tiêu Chiến đạt tới cao trào, thứ dịch lỏng trắng đục chảy dòng trên từng múi bụng săn chắc rõ nét của ba nuôi, rồi vương lại trên bụng nhỏ phẳng lì của cậu. Nụ hôn điên cuồng nhấn chìm mọi cơ hội rên rỉ gào khóc của cậu, giờ tiếng ư ử chỉ có thể yếu ớt xuyên vòm họng mà thoát ra. Vương Nhất Bác vẫn tiếp tục đâm rút, động tác ngày càng tàn bạo, thế nhưng những gì cậu nhận được chẳng phải đau đớn mà chỉ có sung sướng cực điểm, đến mức tứ chi cũng muốn rời ra, da thịt nát bấy, cuối cùng trước sự xâm chiếm của người đàn ông này, vứt bỏ hết tất cả những giới hạn cuối cùng.

Môi lưỡi rời nhau, Vương Nhất Bác mê đắm nhìn con trai nhỏ dưới thân trầm luân trong dục vọng, đôi mắt mơ màng đục ngầu, cánh môi óng ánh run rẩy tách ra, để lộ hai cái răng thỏ trắng bóc xinh xinh cùng đầu lưỡi mềm mại đỏ chót gọi mời bên trong. Hắn âu yếm đưa lưỡi miết lên nốt ruồi bên dưới khóe môi cậu, dịu dàng ôm ấp cậu vào lòng, động tác di chuyển bên dưới hình như chậm lại.

"A... hức...a...a...a...ba ơi... " Miệng nhỏ được giải phóng, Tiêu Chiến bắt đầu rên rỉ nỉ non, Vương Nhất Bác khẽ cười, hôn lên chóp mũi cậu một cái, liếm sạch nước mắt còn đọng bên khóe mi, "Chiến, gọi tên của ba."

"Dạ..." Tiêu Chiến mơ mơ hồ hồ nấc khẽ, cảm nhận dương vật mình nuốt chặt bên trong hình như lại to thêm một chút, dùng giọng mũi ướt át như mèo con cào vào lòng người mà gọi: "Nhất Bác... Nhất Bác... a...a...a..."

Khoảnh khắc nghe người yêu gọi tên của mình, Vương Nhất Bác đem một cỗ dung nham nóng cháy phun trào đong đầy vào trong cơ thể non mềm của Tiêu Chiến. Sau đó hắn rút thứ đã giày vò cậu hết lần này đến lần khác về, khiến tinh dịch theo đó ồ ạt chảy ra, rồi lại hướng lên ngực cậu bắn một lần nữa. Lần này nhiều không kể siết, tất cả dịch lỏng trắng đục đặc quánh tràn ra trên làn da trắng muốt của Tiêu Chiến, nóng hổi dính dớp, vẽ đường mà chảy xuống làm bẩn cả ga đệm phía dưới.

Hắn chống tay dậy, hạ cánh đùi của Tiêu Chiến xuống, ánh mắt say mê ngắm nhìn tác phẩm của chính mình, môi mỏng cong lên.

Tiêu Chiến nằm xụi giữa ga giường màu mận chín, cơ thể mềm oặt tắm trong dịch thể trắng đục nồng đậm. Cậu mê man nhìn hắn, nước mắt đã khô, nhưng sâu trong ánh nhìn kia vẫn đong đầy một tầng lấp lánh xinh đẹp, dường như chỉ có thể nhìn duy nhất người đàn ông này với những cảm xúc như vậy được mà thôi.

Cổ, rồi ngực, bụng, hông, eo, không có chỗ nào là không lưu lại dấu vết ái tình đỏ rực, loang lổ thâm tím, lẫn lộn trong sắc trắng đục dần dần hóa lỏng của tinh dịch mà lấp ló náu mình, vừa lộn xộn rối rắm, lại vừa khiêu gợi quyến rũ thiêu đốt ánh mắt đàn ông.

Vương Nhất Bác vươn tay dùng tinh dịch xoa đều lên người cậu, để khắp nơi trên cơ thể cậu đều lưu lại mùi vị của riêng hắn, chậm rãi vờn lướt, âu yếm nâng niu, "Tiêu Chiến... Tiêu Chiến..." Giọng hắn gọi tên người yêu bé nhỏ hình như khản đi, trầm đục, nhưng vẫn nghe ra được sự yêu thương vô hạn: "Tiêu Chiến, ba yêu em."

Tiêu Chiến mỉm cười, trong ánh mắt của hắn, em chính là tạo vật xinh đẹp nhất thế gian.

"Vương Nhất Bác, em yêu ba."

Video liên quan

Chủ Đề