Nhà văn la người thư kí trung thành của thời đại nhà văn la người cho máu

Balzac

>> Xem thêm:  Tổng hợp những câu nói hay của khổng tử được yêu thích nhất

Văn hào Honoré de Balzac [1799-1850] từng nói: “Nhà văn phải là thư ký trung thành của thời đại”. Nước nào, thời nào cũng đã có những thư ký trung thành như vậy.

Đại dịch Covid-19 đang tác động, thay đổi thế giới không chỉ về nhân sinh, mà còn thay đổi cả tâm thế, tư tưởng của thời đại. Hiển nhiên chủ đề này sẽ đi vào văn chương nhiều nước, nhưng nhà văn nào tiếp cận và viết thành công hơn thì vẫn còn là bí ẩn.Văn chương thường có độ lùi về thời gian so với thời sự một chút. Báo Thể thao và Văn hóa [TTXVN] thử đặt vấn đề này với các tiểu thuyết gia của Việt Nam hiện nay, xem họ tiếp cận với Covid-19 như thế nào trên trang viết.

Nhà văn Uông Triều: “Chất xúc tác cho những tiểu thuyết lớn”

“Tôi nghĩ với những biến cố lớn như dịch bệnh, chiến tranh có thể là tai họa cho loài người, nhưng lại là chất xúc tác cho những tiểu thuyết lớn. Nói thì có vẻ mâu thuẫn và tàn nhẫn, nhưng sự thực thì đúng như vậy. Sự tàn khốc, máu và nước mắt, chết chóc đau thương luôn là bối cảnh cho rất nhiều tác phẩm lớn, điều này đã được chứng minh rất nhiều trong lịch sử loài người và lịch sử văn học.

Nhà văn Uông Triều

Có lẽ lâu lắm rồi loài người mới trải qua một đại dịch ở quy mô rộng lớn và khủng khiếp như thế này, đã có hàng triệu người chết, hàng triệu người bị ốm đau, thất nghiệp và rất nhiều người khác sống trong nỗi sợ hãi lo âu.Thời kỳ này khiến tôi nhớ đến cuốn tiểu thuyết Mù lòa của José Saramago, viết về một căn bệnh có bối cảnh gần như tương tự. Một căn bệnh quái ác và tốc độ lây nhiễm kinh khủng của nó đã gần như thay đổi toàn bộ thế giới. Có bao nhiêu đau thương mất mát trong một thế giới bệnh dịch, ở đó người ta sẽ thấy được sự sợ hãi, nỗi thất vọng, thủy chung và phản bội, nhân tính và thú tính, thương yêu và độc ác… Đó chính mảnh đất màu mỡ để nhà tiểu thuyết khai thác.

Nhà văn không thể dửng dưng với những sự kiện xảy ra xung quanh, đây rõ ràng là một nỗi đau quá lớn, một thảm kịch, một tai họa, nhưng cũng là một động lực lớn cho việc cầm bút. Không ai muốn đối mặt với đại dịch Covid-19, nhưng rồi phải chấp nhận nó, sống chung với nó.

Cái khó của tiểu thuyết gia là phải viết thế nào cho hấp dẫn, có sức nặng. Dễ dãi quá sẽ trở thành một vở kịch tuyên truyền sống sượng, khóc lóc bi quan quá thì gieo nỗi lo lắng cho người đọc. Đây là một gánh nặng, một thách thức với những người cầm viết. Tôi tin rằng rồi sẽ có những tác phẩm lớn viết về giai đoạn gian khó này của loài người, vấn đề là người viết có đủ sâu sắc, đủ thương cảm, đủ tài năng và tâm huyết để cảm nhận và chuyển tải hay không”.

Nhà văn Trần Nhã Thụy: “Tôi muốn kể lại câu chuyện này bằng phim trước”

“Covid-19 là đại dịch mang tính thảm họa toàn cầu, chứ không riêng một quốc gia nào. Bối cảnh, câu chuyện của nó trải dài từ Đông sang Tây, bất kỳ một người nào cũng dính vào nó theo một cách thức nào đó.

Nhà văn Trần Nhã Thụy

Nếu quan niệm rằng tiểu thuyết là tác phẩm lớn, phản ánh những điều lớn lao, mang tư tưởng thời đại, thì Covid-19 thừa sức “đáp ứng” điều đó. Còn nếu quan niệm tiểu thuyết là những chuyện nhỏ nhặt, vụn vặt [sau trung thuyết, đại thuyết] thì Covid-19 càng là nguồn đề tài bất tận. Từ chuyện một cơn ho, một cái hắt xì hơi, đến chuyện khẩu trang, chuyện một con chó nhỏ, chuyện bó rau muống giữa thành phố… cũng sẽ thành tiểu thuyết.

Theo quan sát của tôi thì các tiểu thuyết gia sống ở các đô thị lớn có điều kiện thuận tiện hơn khi triển khai tiểu thuyết. Bởi dịch Covid-19 hầu hết tấn công vào đô thị, dồn con người vào tình cảnh tiến thoái lưỡng nan, cuối cùng là những cuộc tháo chạy ra khỏi thành phố… Nếu chịu khó quan sát, thêm một chút trải nghiệm, tôi nghĩ có hàng tỷ chuyện để viết, từ thân phận nhỏ bé tới chính sách và gương mặt quốc gia.

Dĩ nhiên, cuối cùng vẫn là tài năng, tiểu thuyết không phải là nhật ký phong thành. Cá nhân tôi nghĩ mình rồi cũng sẽ viết một cuốn tiểu thuyết về đại dịch này, nhưng trước mắt tôi đang xây dựng một kịch bản điện ảnh, bởi tôi muốn kể lại câu chuyện này bằng phim trước”.

Nhà văn Bùi Anh Tấn: “Tôi đã có rất nhiều ghi chép”

“Đây là cơn đại chấn kinh hoàng nhất của những năm đầu thế kỷ 21 với số người chết nhiều hơn vài cuộc chiến tranh cộng lại. Tôi xem đây là lời cảnh báo nghiêm khắc của bà mẹ thiên nhiên gửi đến chúng ta, bởi chúng ta đã xem thường thiên nhiên, tàn phá thiên nhiên vô tội vạ, sống quá vị kỷ, quá vật chất… Là một người chuyên viết tiểu thuyết về những thảm trạng đau thương diễn ra hàng ngày, đây quả là những “chất liệu” cho một cuốn tiểu thuyết trong tương lai.

Nhà văn Bùi Anh Tấn

Giữa ranh giới cái sống và cái chết, những bản chất sân si nhất, góc khuất nhất của con người đã bộc lộ ra ngoài. Phần con nhiều hơn phần người. Nhưng bên cạnh đó là những tấm gương hy sinh vì đồng loại của đội ngũ y bác sĩ, của những con người thầm lặng, đã và đang ngày đêm không ngừng nghỉ chiến đấu với Covid-19. Những tấm gương đẹp đáng đi vào trang sách để ca ngợi, để được tôn vinh mà tôi sợ ngòi bút của mình không thể miêu tả hết được. Có những vẻ đẹp, có những sự vĩ đại mà nhà văn bỗng thấy bất lực, nên chỉ biết cúi đầu cảm phục, chứ cố gắng trải hết lên trang sách thì chưa chắc đã hay.

Với Covid-19, tôi đã có rất nhiều ghi chép, nên sẽ viết khi cái tứ và cấu trúc hình thành”.

Nhà văn Tạ Duy Anh: “Tôi thì chưa dám viết”

“Cả thế giới thì chắc chắn có nhiều người viết và một số người trong đó sẽ viết rất hay, nhưng có lẽ các ngòi bút ở Việt Nam thì khó mà viết hay cho được. Tôi thì chưa dám viết. Bởi tôi nghĩ đề tài lớn này phải gắn với triết học, thậm chí gắn với Thiên Chúa, thì mới đáng giá, còn chỉ viết trên nền tảng hiện thực thì khó mà triển khai sâu sắc, rung động.

Nhà văn Tạ Duy Anh

Với lại nhiều nhà văn Việt Nam họ sẽ sớm quên Covid-19 trên trang viết, khi đại dịch này đi qua. Có sự khác nhau rất lớn giữa việc xem hiện thực là cái cớ của trang viết, hoặc hiện thực là chất liệu của trang viết. Văn chương Việt Nam còn thường thiếu hiện thực ảo, tức hiện thực tưởng tượng, thứ chỉ được chắp cánh bởi triết học và tôn giáo, bởi những suy tư về vũ trụ, mà chỉ thường viết theo hiện thực đời sống, thì lúc tác phẩm chưa kịp hình thành thì dịch đã rã mất rồi”.

Văn Bảy [thực hiện]

nguồn: //thethaovanhoa.vn/van-hoa/giua-dai-dich-nha-van-co-dang-la-thu-ky-trung-thanh-cua-thoi-dai-n20210809073012791.htm

Video liên quan

Đề thi học sinh giỏi môn văn: Nhà văn là người thư kí trung thành của một thời

Hướng dẫn

THỰC TIỄN – ĐÀO TẠO HỌC SINH GIỎI QUỐC GIA

TRƯỜNG CHUYÊN NGUYỄN HOÀN ANH- NGỌC HẬU

CHỦ ĐỀ:

Vấn đề 1. [8,0 điểm]

Sống để tồn tại hay tồn tại để sống?

Câu 2:

Banlzac từng nói: “Nhà văn là người thư ký trung thành của thời gian”.

Và nhà văn người Pháp Elsa Trisolet đã nói: “Nhà văn là những người hiến máu”.

Bằng những trải nghiệm văn học của bản thân, anh / chị hãy bình luận hai ý kiến ​​trên.

-Ông h

HƯỚNG DẪN LẮP RÁP

Vấn đề 1:

Nắm vững phương pháp làm bài văn nghị luận xã hội, hiểu đầy đủ yêu cầu của đề, biết vận dụng kiến ​​thức lí luận và thực tiễn để làm sáng tỏ những câu hỏi thuộc tư tưởng đạo lí.

Hình thức biểu đạt: bố cục chặt chẽ, hành văn trôi chảy, có cảm xúc và sử dụng hiệu quả các thao tác lập luận.

Các nội dung Biểu thị
Sống để tồn tại hay tồn tại để sống? 8,0 đồng
1. Nêu vấn đề của luận văn 0,5
2. thuyết minh

-Tồn tại: là khái niệm chỉ sự tồn tại của mỗi người, mỗi sự vật trong thế giới khách quan.

-Cách sống: là tồn tại theo cơ chế sinh học, ở đây tồn tại là phương thức tồn tại có ích và có ý nghĩa.

Lời khuyên đưa ra hai lựa chọn: sống một cuộc đời vô nghĩa để duy trì sự tồn tại hoặc tồn tại để tạo ra một cuộc sống ý nghĩa.

1,0
3. Phân tích và chứng minh

-Có những người sống chỉ để tồn tại:

+ Họ sống không mục đích, không có lý tưởng, để những năm tháng của cuộc đời trôi qua một cách vô định.

+ Họ sống vô nghĩa, không mang lại gì cho người và cho đời. Họ sống trong im lặng và chết trong im lặng. Họ sống cô lập và ích kỷ, sống cá nhân. Sự sống và cái chết không để lại dấu vết trên thế giới hoặc trong trái tim của những người xung quanh họ. Họ dành cả trăm năm cuộc đời để tồn tại mà không có ý nghĩa gì.

+ Họ không dám sống là chính mình, không dám làm những điều mình mong muốn; cuộc sống của họ được người khác lập trình sẵn, họ đi theo con đường đến cùng, họ chấp nhận một cuộc sống tầm thường, sẵn sàng trở thành cây tầm gửi của ngày …

[Học ​​sinh sử dụng các ví dụ thực tế để chứng minh.]]

-Có những người tồn tại để sống:

+ Họ đặt ra mục tiêu, lý tưởng rõ ràng và dành cả cuộc đời để phấn đấu đạt được điều mà họ cho là có ý nghĩa to lớn.

Họ dùng sự tồn tại của mình để học tập, làm việc, giúp đỡ mọi người và đóng góp cho xã hội. Nhiều người trong số họ trở nên nổi tiếng và nhiều người chấp nhận ẩn danh, nhưng họ chắc chắn không tồn tại giữa cuộc sống vô nghĩa. Họ sống bằng tất cả tình yêu thương với con người và cuộc sống nên đã để lại dấu ấn trong lòng mọi người, dù họ có tồn tại hay không còn tồn tại.

+ Họ dám sống thật với chính mình, sống như mình muốn, dám chọn con đường cho riêng mình, dám đối mặt với thất bại… để tìm ra ý nghĩa cuộc sống.

[Học ​​sinh sử dụng các ví dụ thực tế để chứng minh.]]

3.0
4. bình luận

-Đánh giá:

+ Sống để tồn tại là tồn tại vô nghĩa, chết thì sống, sống không khác gì chết.

+ Tồn tại là sống có ý nghĩa, dù có chết đi vẫn “sống” trong lòng mọi người.

Con người không nên sống chỉ để tồn tại, mà hãy tồn tại để sống. Chỉ có như vậy bạn mới không lãng phí cuộc sống quý giá của mình. Đời người là có hạn nên cần phải sống sao cho có ý nghĩa nhất.

– Phê phán những kẻ chỉ sống để tồn tại. Điều này không chỉ khiến họ lãng phí cuộc đời mà còn tạo ra sức ỳ cho xã hội.

-Bài học trong nhận thức và hành động

+ Mỗi người cần phải sống đúng đắn, có ý nghĩa để cuộc sống của mình không chỉ là sự tồn tại.

+ Cần phải sống “cả tinh thần, cả tinh thần, cả linh hồn”; “hãy sống để không phải hối tiếc vì những năm tháng đã sống mãi không uổng phí”.

3.0
5.Đặt lại vấn đề, nêu tình cảm chung 0,5

Xem thêm: Bài Văn Học Sinh Xuất Sắc Về Thương Vợ – Trần Tế Xương

ĐẶC TRƯNG

Lưu ý 7, 8: Đáp ứng các yêu cầu trên. Lập luận tốt. Diễn đạt dễ dàng, giàu cảm xúc. Trình bày ý kiến ​​của bạn. Liên hệ với bạn tốt, có thể có một số lỗi nhỏ.

Mục 5, 6: Đáp ứng khá tốt các yêu cầu trên. Lập luận tốt đẹp. Thể hiện một cách dễ dàng, với cảm xúc. Có một vài sai sót nhỏ.

Điểm 3, 4: Hiểu đề, trình bày ý nhưng nhìn chung vẫn tóm tắt.

Mục 1, 2: Tác phẩm sơ sài, hay lạc đề, hành văn quá kém.

0 điểm: Lấy giấy trắng ra.

Câu 2:

Nắm vững phương pháp làm bài văn nghị luận, vận dụng lí luận văn học để: giải thích, làm sáng tỏ một câu văn qua đoạn trích văn học. Văn viết rõ ràng, mạch lạc, có cấu trúc tốt, không mắc lỗi chính tả, từ ngữ, ngữ pháp.

B Yêu cầu kiến ​​thức

Các nội dung Biểu thị
Banlzac từng nói: “Nhà văn là người thư ký trung thành của thời gian”.

Và nhà văn người Pháp Elsa Trisolet đã nói: “Nhà văn là những người hiến máu”.

Bằng những trải nghiệm văn học của bản thân, anh / chị hãy bình luận hai ý kiến ​​trên.

12.0
1. Nêu vấn đề của luận văn 0,5 điểm
2. Giải thích

nhà văn: là chủ thể của quá trình sáng tạo; là người sáng tạo ra tác phẩm văn học; Nhà văn có vai trò rất quan trọng vì không có nhà văn thì không có tác phẩm và đương nhiên không có văn học.

Thư ký lúc đó: ghi lại tất cả những gì xảy ra trong thực tế của thời đại Ý kiến ​​của Banlzac nêu rõ: nhà văn là nhà văn của hiện thực, công việc của nhà văn là phản ánh hiện thực của thời đại.

–hiến máu: truyền nhiệt huyết và tình yêu của bạn đến mọi người. Ý kiến ​​của Elsa Trisolet đã chỉ ra rằng: Công việc của nhà văn là truyền nhiệt huyết và tình yêu đến mọi người.

=> Hai ý kiến ​​bổ sung cho nhau thể hiện hai góc nhìn về tác phẩm của nhà văn.

2.0 điểm
3. Phân tích và chứng minh:

Nhà văn là người thư ký trung thành của thời đại

+ Văn học có mối quan hệ chặt chẽ với hiện thực cuộc sống; mọi tác phẩm văn học đều phải xuất phát từ hiện thực; Vì vậy, khi sáng tạo tác phẩm, nhà văn phải chân thực với hiện thực, phản ánh hiện thực thời đại mà nhà văn đang sống và viết.

Tuy nhiên, nhà văn không sao chép toàn bộ hiện thực mà phản ánh nó một cách sáng tạo, qua lăng kính chủ quan của mình.

[Học ​​sinh sử dụng bằng chứng thích hợp để chứng minh.]]

Nhà văn là những người hiến máu:

Văn học không chỉ phản ánh thế giới khách quan mà còn phản ánh thế giới chủ quan của nhà văn. Vì vậy, công việc của nhà văn không chỉ dừng lại ở nhiệm vụ phản ánh hiện thực khách quan của thời đại mà nhà văn còn phải phản ánh thế giới chủ quan, thế giới tình cảm bên trong của bản thân nói riêng và con người nói chung.

+ Một trong những phẩm chất quan trọng nhất của nhà văn là tình cảm, nhạy cảm và giàu cảm xúc. Một trong những giá trị cao quý của văn học là nhân hoá con người, hình thành tư tưởng tốt đẹp, tình cảm tốt đẹp cho con người. Nói cách khác, nhà văn là người “máu lửa” và biết cách truyền nhiệt huyết, tình yêu thương đến mọi người để hướng họ đến những nhận thức, tình cảm tốt đẹp.

[Học ​​sinh sử dụng bằng chứng thích hợp để chứng minh.]]

4,0 điểm
4. bình luận

-Cả hai quan điểm về người viết đều đúng:

Nhà văn là người phản ánh trung thực hiện thực.

Nhà văn là người truyền nhiệt huyết và những tình cảm tốt đẹp đến với mọi người.

Cả hai ý kiến ​​bổ sung cho nhau, nhằm ca ngợi sức lao động sáng tạo của những nhà văn chân chính.

-Hai ý kiến ​​góp phần định hướng cho người tạo và người nhận:

+ Đối với người sáng tạo: Mỗi nhà văn phải là “người thư ký trung thành của thời đại”, người “hiến máu”; phải nhận thức rõ thiên chức của mỗi nhà văn là lao động sáng tạo như một nhà văn chân chính.

+ Đối với người nhận: Trân trọng công sức sáng tạo của người viết.

3.0 điểm
5. Đặt lại vấn đề, nêu tình cảm chung

Xem thêm: Các câu hỏi đọc hiểu có đáp án: Bài thơ “Mùa xuân trở về” của Nguyễn Bính

ĐẶC TRƯNG

Điểm 10-12: Đáp ứng các yêu cầu trên. Lập luận tốt. Diễn đạt dễ dàng, giàu cảm xúc. Trình bày ý kiến ​​của bạn. Lập luận chặt chẽ, sáng tạo, đúng văn học và có thể mắc một số lỗi nhỏ.

Điểm 7-9: Đáp ứng khá tốt các yêu cầu trên. Lập luận tốt đẹp. Thể hiện một cách dễ dàng, với cảm xúc. Có một vài sai sót nhỏ.

Điểm 4-6: Hiểu đề, trình bày ý nhưng nhìn chung vẫn tóm tắt.

Điểm 1-3: Tác phẩm sơ sài hoặc không liên quan, chữ viết quá kém.

0 điểm: Lấy giấy trắng ra.

Theo Vanmau.top

Video liên quan

Chủ Đề