Ân hữu trọng báo review

Thể loại: Chủ công, trùng sinh, tình hữu độc chung, báo thù rửa hận, quỷ súc độc chiếm bệnh xà tinh biệt nữu công x nhân thê nhút nhát nhưng không nhược thụ.

Mình không thích đọc chủ công lắm đâu, nên ít bộ mình review mà chủ công lắm nhé :]] Hàng limited đấy :]]

Thể loại công thụ thì ngoài phần gốc của editor/author, thì còn cả của mình nữa, để nói rõ quan điểm của mình. Mình đọc trên wattpad, nhiều bạn có ý kiến về tình yêu giữa công thụ trong đây. Và mình thấy điều đấy rất sai.

Công là Hàn Trọng Viễn, thụ là Mạnh Ân. Hai bạn này chuẩn là nồi nào úp vung nấy, yêu lắm, còn cụ thể thì hãy đọc nhé.

Các bạn có thể nắm được nội dụng chủ yếu qua văn án bộ này. Các bạn hãy qua wattpad của bạn nhadamvera hoặc wordpress của bạn ý Red de Ed để đọc nhé. Bộ này đã có per của tác giả, mình sẽ không repost hay quote lại.

Nói qua, bạn công kiếp trước bị người thân hại tan cửa nát nhà tàn tật, người mẹ thân yêu cũng chết vì bệnh, lại còn bị đổ vỏ. Trong lúc sống không bằng chết ấy, bạn thụ đã xuất hiện, hi sinh tất cả mọi thứ của mình vì anh. Đừng ai trách anh ý, khi mà anh đang dần mất niềm tin với mọi người, tính cách cũng bị u ám đi, cách hành xử có hai quá quắt, nhưng mà hãy đọc tới cuối truyện, ngọt hơn mía lùi :]] Chính vì đoạn cuối nên mình mới cho anh này là biệt nữu công.

Mạnh Ân lúc đầu nấu ăn không ngon, như cám, Trọng Viễn cũng hoá thân thành con heo ăn sạch luôn. Có lần em nấu nhiều quá, anh không muốn cho ai khác ăn nên anh ăn cố, tối thì tiêu chảy :]] Phải công nhận tác giả vô cùng mặn, rất mặn :]] Và anh công này có một trận abcxyz bựa nhất mình từng đọc :]]] Mấy bạn khiết phích đừng lo, không ghê đâu, chỉ hài thôi.

Truyện chủ yếu là báo thù thôi, nên cực phẩm không thiếu, nếu không nói là nhiều cực để tha hồ báo thù. Không có ai đáng thương gì ở đây cả, toàn là lòng tham không đáy, khá lo khó đồng cảm với cực phẩm trong đây, trừ một [số] người thì chắc cũng có thể tạm tha thứ.

Mỗi cái tên được đặc trong đây, kể cả tên tác phẩm, đều mang một ý nghĩa nào đó, hãy cố gắng đọc và nhớ nhé.

Có một chi tiết trùng sinh rất hay ở trong bộ này, cũng thôi thúc mình đi review. Thường nếu trọng sinh từ tương lai về, các bạn đó sẽ có bàn tay vàng to cực, cái gì cũng làm được cái gì cũng biết, đùng cái thâu tóm cả thế giới. Nhưng Trọng Viễn thì không. Anh nhận ra được cái nào mình có thể làm, cái nào mình thích nhưng không thể, anh biết sức mình nằm ở đâu, biết cách chia sẻ cho người khác, biết cách giữ lợi ích cho mình nhưng vẫn đặt vợ lên hàng đầu. Chất lượng hơn số lượng. Các bạn đọc đến đoạn anh lập nghiệp, thực sự sẽ thấy được điều này.

Còn một điều nữa, công thụ trong này cũng kì may :]] Thực ra mình nghĩ có mỗi mình thấy thế thôi, nhưng chung quy là có may mắn. Kiếp trước họ đã chịu khổ rồi, giờ thêm chút may mắn cũng được mà, không phải bàn tay vàng đâu nhé :]]

Chung quy là xen lẫn những đoạn báo thù thì hai người công thụ trong này rất đáng yêu, cũng thật ngầu, một bộ truyện khá hay, mình rất đề cử :]]

Tên: Ân hữu trọng báo

Tác giả: Quyết tuyệt [Per]

Thể loại: Chủ công, trùng sinh, tình hữu độc chung, báo thù rửa hận

Couple: Quỷ súc, độc chiếm, bệnh xà tinh công x nhân thê thụ

Số chương: 178 chương + 4 phiên ngoại

Giới thiệu

Hàn Trọng Viễn cả đời lên xuống thăng trầm, không ngờ sau khi ôm Mạnh Ân chết đi, lại có thể có cơ hội quay về lần nữa. Lần này, hắn có thù báo thù, có ơn báo ơn!

Mạnh Ân sinh sống rụt rè nhút nhát, không ngờ Hàn Trọng Viễn mà mình vẫn luôn yêu thầm bỗng nhiên lại bắt đầu quan tâm mình, trân trọng mình, còn nói muốn cùng mình bên nhau trọn đời…

Hàn Trọng Viễn – công, Mạnh Ân – thụ. Công là một tên yandere.

*Mình thích bạn công trong này lắm, sau khi trùng sinh ngoài bù đắp cho thụ ra thì bạn ấy vẫn quỷ súc, vẫn thần kinh, chứ hông có hoá trung khuyển chân chó suốt ngày vẫy đuôi với vợ nghen~

Ngoài ra thì tên truyện “Ân hữu trọng báo” có thể hiểu là đối với người có ơn thì sẽ báo đáp hết mình, nhưng chữ “ân” trong tên truyện cũng chính là chữ “Ân” trong tên của bạn thụ – Mạnh Ân. Còn chữ “trọng” trong tên truyện lại chính là chữ “Trọng” trong tên bạn công – Hàn Trọng Viễn. Thành ra tên truyện còn có một ý nghĩa khác, là Hàn Trọng Viễn báo đáp Mạnh Ân, đại loại vậy đó.

Đây là một trong những tác phẩm trùng sinh ưa thích của mình. ^ ^

Truyện kể về anh công Hàn Trọng Viễn và em thụ Mạnh Ân. Kiếp trước anh công Trọng Viễn bị ngược lên ngược xuống. Lấy vợ, nhưng vợ lại ngoại tình với anh họ, con trai mình nuôi cũng không phải con của mình, bị đôi cẩu nam nữ lừa đến mức phải vào viện dưỡng lão. Nhưng cũng không yên, sau viện dưỡng lão bị thiêu đốt, chính em thụ là người đã vượt nguy hiểm cứu anh công ra. Anh công sau tai nạn thì bị liệt từ ngực trở xuống, cả đời ngồi xe lăn, em thụ thì bị lửa hủy dung mất nửa khuôn mặt. Sau đó hai anh sống nương tựa nhau suốt 15 năm, trong thời gian này tính cách anh công cũng trở nên quái gở, và bám thụ. Tưởng được yên ổn sống đến lúc chết, thì tự dưng mụ vợ xuất hiện và đòi giết chết anh công. Và đây chính là nút thắt, anh công bị liệt chứng kiến nhìn em thụ bị vợ đâm chết, và dĩ nhiên vợ cũng bị thụ đâm chết sau hồi giằng co. Anh công bất lực nhìn và cực kỳ hận bản thân mình, sau đó thì lết ra băm xác vợ, rồi đốt căn nhà, và trọng sinh trở lại cấp 3, gặp lại em thụ. Cả quá khứ chỉ chưa đầy 2 chương, và toàn bộ thời gian còn lại dùng để trả thù và sủng em thụ.

Điểm mình thích nhất của truyệt là việc anh công trọng sinh trở về nhưng không chân chó thụ ngay. Anh công hoàn toàn vẫn giữ nguyên tính cách biến thái lúc còn sống. Đã mấy chục năm không học, dĩ nhiên không thèm học nữa, mà dựa vào năng lực và trí nhớ kiếp trước để kinh doanh. Và việc anh thẳng thắn ngay với mẹ anh ấy về màn trọng sinh cũng cực kỳ hợp lý. Chứ như những truyện trọng sinh khác, sẽ lại có màn anh công hoàn hảo, vừa học đại học, vừa mở công ty, rồi biết thu liễm khí thế ngay tức khắc =]]]] Đây là điểm mình cực kỳ mê đắm

Hướng tính cách và suy nghĩ của truyện cũng rất được, nhưng màn trả thù thật sự vẫn chưa thỏa mãn con dân, khá nhạt nhẽo và dài dòng. Được cái chìm đắm trong màn show ân ái của hai anh nên cũng bù đắp được con tim. Ahihi ^ ^

Nhiều bạn chê nhược thụ, nhưng tính cách thụ là hợp lý. Mẹ thụ là nông dân, lại sống trong hoàn cảnh gia đình không ai yêu thương nên sinh ra tính cách như vậy. Tự dưng hoàng tử hoàn hảo mình thích thầm lại tỏ ra yêu mình, thích mình, rồi lại được về nhà nam thần sống thì tư duy nào tiếp nhận ngay được. Nhưng bạn thụ và bạn công trong này cũng rất rõ ràng tình yêu, không có mấy màn hiểu lầm, rồi ngược tâm, rồi chia tay gì đó. Cả quả trình chỉ là trả thù và show yêu đương ngược con dân thôi.

Couple phụ cũng rất đáng yêu và nghịch thiên nữa. Nghịch thế nào thì các bạn phải đọc nha, nói ra hết mất vui. Một nhân vật nữa cũng khá hay, đó là cha của công. Cha của công yêu vợ, đó là điều cả kiếp trước và kiếp này đều đúng, vì kiếp trước vợ chết cũng không tái hôn, nhưng ông lại đi sủng con của anh trai đã chết [ tức là anh họ công ở trên]. Tâm lý này cũng hợp lý ngoài đời. Vì ông anh họ này giả bệnh, yếu đuối để lừa tình thương, bình thường thì khi thế cũng sẽ có chút nhân nhượng hơn. Nhưng về sau khi lộ ra chân tướng, ông bố cũng hiểu và từ bỏ. Đoạn về sau không nói gì nữa và ông bố cũng thấy hơi tò mò.

Mặc dù lối viết truyện còn dông dài, và chưa tới, nhưng hướng phát triển tích cách thì lại rất hợp ý mình nên mình khá thích truyện này. Và anh công Hàn Trọng Viễn là một trong những anh công mà mình yêu thích nhất. Ahihi

Thái Bình, ngày 13/4/2020

Chủ Đề